Phong Di Lăng nhìn ta thở dài rồi nói:
“Dương Tuyết Vân không phải là ta không muốn giết ngươi nhưng có người muốn ngươi được sống, bây giờ ngươi không còn lựa chọn nào khác là đi theo ta. Chỉ cần ngươi đồng ý trở thành đệ tử của ta, đồng ý lấy điệt nhi của ta thì ta sẽ không đụng đến sư phụ ngươi còn cho bọn họ thuốc giải độc.”
“Làm đệ tử của ngươi... ta không đồng ý, lấy điệt nhi của ngươi ta càng không đồng ý. Ngươi cứ vung kiếm chém chết ta đi, ta thành ma còn vui hơn là thành người giống các ngươi. Sao ngươi cứ năm lần bảy lượt tha cho ta làm gì chứ ta sẽ không cảm kích ngươi đâu.”
“Chỉ vì điệt nhi của ta yêu thích ngươi nên y không cho ta giết ngươi chứ ta không hề muốn ngươi sống chút nào, dưỡng cọp di họa.”
“Điệt nhi của ngươi thích ta sao? Ta có quen biết hắn không? Mà cũng chẳng cần biết, làm điệt nhi của một kẻ ác như ngươi chắc là cũng xấu xa không kém, hắn thích ta làm ô uế thanh danh của ta.”
Phong Di Lăng cười nhạt nói:
“Nói vậy là ngươi không đồng ý?”
“Đúng thế dù chết ta cũng không đồng ý.”
Phong Di Lăng thở dài rồi lẩm nhẩm:
“Thế thì ngươi chớ trách ta.”
Hắn từ từ tiến tới trước mặt nhị sư phụ, trảo thủ vung lên. Không chậm trễ ta vội lao tới chắn trước mặt nhị sư phụ, hét lớn:
“Khoan đã… Ta nhận lời với ngươi, hãy buông tha cho sư phụ ta.”
Nhị Sư phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-han-phi-ung/2485479/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.