Thạch Lang đột ngột dừng chân :
- Ở phía trước có biến!
Quách Phú Dĩ đưa tay lên ra hiệu :
- Đừng ai vội manh động. Không khéo lại tự chuốc họa vào người.
Một sư huynh khác của Triệu Thái chợt đề xuất :
- Nếu đại sư huynh ưng thuận, Trình Hạo đệ sẽ hết sức cẩn trọng, quyết dò xét xem đã xảy ra chuyện gì.
Quách Phú Dĩ chưa kịp tỏ ý gì thì một sư huynh khác nữa Triệu Thái cũng lên tiếng :
- Để đề phòng mọi bất trắc, nên chăng xin cho đệ cùng đi với Trình Hạo sư huynh.
Quách Phú Dĩ nhìn cả hai :
- Nếu có Tề Nhuận sư đệ cùng đi, được, ta chấp thuận. Hy vọng cả hai biết khuyên bảo nhau, đừng gây bất kỳ điều phiền não nào nữa khiến chúng ta chậm cước trình.
Triệu Thái áy náy, lập tức hỏi đại sư huynh ngay khi hai sư huynh Trình Hạo và Tề Nhuận đã nhanh chóng bỏ đi :
- Đại sư huynh vẫn trách cứ đệ về điều đã xảy ra ở Vũ Hán thành?
Quách Phú Dĩ đáp lại bằng giọng chì chiết mai mỉa :
- Ta nào dám, nhất là đối với Triệu sư đệ đã được tiếng trung thực và không biết tham lam là gì, dù chỉ đối với một vật thật ra không hề có giá trị.
Triệu Thái thở dài :
- Không chiếm hữu vật của người, đấy là đệ thực hiện theo thanh quy bổn quán. Há lẽ đại sư huynh muốn đệ tàn ngược lại.
Quách Phú Dĩ phát tác :
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-anh-nhan/1980086/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.