Sau lời truyền đạt đầy nghi ngại của Thạch Lang, Triệu Thái chưa kịp tỏ thái độ thì lần lượt thấy Tề Nhuận, Trình Hạo và Quách Phú Dĩ cũng lo lắng tìm đến.
Thạch Lang dĩ nhiên cũng nhìn thấy nên nhăn nhó nói với Triệu Thái :
- Ta không tin ngươi dù đã hứa vẫn tìm cách hại bọn ta, chỉ mưu cầu mọi thuận lợi cho bản thân. Nhưng liệu ngươi giải thích như thế nào về việc sư phụ ra lệnh chỉ triệu tập một mình ngươi lần này?
Tự biết bọn Quách Phú Dĩ cũng đang chờ nghe một lời đáp thỏa đáng, Triệu Thái dù không muốn cũng phải để lộ một sắc diện buồn buồn :
- Triệu Thái này tuy chưa đủ tư cách để tự xưng là quân tử nhưng cũng được giáo huấn để biết một khi đã hứa thì phải tuân thủ như thế nào. Chư vị sư huynh yên tâm. Vì lúc sư phụ nhận lễ vật chúc thọ của chúng ta, nếu đã không hỏi thì có nghĩa là đã không hề nghi nan. Và có thể bảo, đệ biết sư phụ gọi đệ đến để làm gì. Ắt hẳn đã đến lúc huynh đệ chúng ta dù muốn dù không vẫn nên nói trước lời chia tay.
Quách Phú Dĩ vỡ lẽ :
- Ý của ngươi, lần này sư phụ thế nào cũng hạ lệnh trục xuất, chỉ vì ngươi đã che giấu thân thế lai lịch?
Triệu Thái gượng cười :
- Điều này xảy ra quá sớm, ngoài ý nghĩ của đệ là muốn hầu hạ sư phụ lâu hơn. Nhưng dù sao, một khi không còn đệ nữa, ắt hẳn chư vị sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-anh-nhan/1980085/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.