Nhưng chờ đợi Triệu Thái và kể cả Lý Mộ Huệ nữa, chỉ là một cỗ xe đã bị vỡ tung. Trương Dực Cảnh Chưởng môn phái Hoa Sơn cũng không tồn tại, điều đó khiến Lý Mộ Huệ giật mình bật kêu :
- Không Không môn vậy là đã có người xuất hiện giải cứu và đưa Trương Dực Cảnh đi.
Triệu Thái thốt bằng giọng lạnh lùng :
- Nhất định chẳng thể do Không Không môn. Vì nếu là thế lẽ nào họ vẫn để Bạch Phát Chúc Quân thọ tử mà chẳng xuất hiện can thiệp cứu nguy...
Lý Mộ Huệ sực nhớ lại :
- Vậy là Độc Mục Tề Thiên. Huống hồ dường như Không Không môn chẳng có bất kỳ duyên cớ gì để bỗng dưng ra tay giải cứu lão họ Trương. Nhưng điều này phải chăng trận thế kỳ môn của Không Không môn cũng được Độc Mục Tề Thiên am hiểu?
Một lần nữa thanh âm giọng nói của Triệu Thái vẫn lạnh lùng thốt ra :
- Cũng không thể là Độc Mục Tề Thiên. Bằng chứng là chúng ta ngay lúc này vẫn vô sự bình yên, chẳng hề bị người của Độc Mục Tề Thiên xuất hiện gây khó dễ.
Đến lúc này, Lý Mộ Huệ mới phát hiện cung cách phát thoại kỳ lạ của Triệu Thái :
- Hãy nói rõ xem các hạ đang có những suy nghĩ gì hoặc nhận định thế nào về kẻ đã đoạt Trương Dực Cảnh? Và có phải vì thế khiến thái độ của các hạ có phần lạnh nhạt?
Triệu Thái không đáp vội, vì bất chợt có phát hiện mới :
- Sao không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-anh-nhan/1980054/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.