“Quận chúa, ngủ ngon” nàng chỉ cười nhẹ với tiểu cung nữ, rồi sau đó đắp chăn đi ngủ.
Ta thật không dám trở về Hoàng Bá phủ, nhưng lại không biết trốn đi đâu mới tốt, chỉ có hoàng cung mới là nơi an toàn, nên ta đã dùng thân phận quận chúa về lại hoàng cung.
Chuyện kể ra thật dài dòng, năm đó, ở dưới núi Trùng Vân, ta đã cứu vớt được một nam tử.
Vì thương cho y không còn nhà để về, nên đã đem y về Tuyết Sơn, sau khi chạy chữa cho y, thì câu y vừa tỉnh đã thốt nên lời thoại cũ rích “Đây là đâu, ta là ai?”
Sau đó còn nói mình là người của thế kỉ 21, lúc đó mọi người ai cũng sửng sốt, không biết đó là địa phương nào, ngoại trừ ta.
Y kể, trong chuyến dã ngoại với cô em gái, y đã gặp tai nạn, cả chiếc xe đều lao xuống dốc núi, khi tỉnh, đã xuyên –qua.
Ta dốc hết khả năng, dùng hết mọi nhân lực của người trong giáo phái, giúp y tìm lại thân phận, nhưng đều vô ích.
Và ta cùng y xưng huynh gọi muội, đơn giản vì y không chỉ thông minh, còn khá hòa đồng, hào sảng, rất dễ nói chuyện.
Khi ta cùng y giao tiếp, cứ như là đang trở về lại thế giới hiện tại, kể từ lúc đó, hai ta đã rất thân thiết.
Rồi một ngày, chúng giáo đồ phát hiện ra thân phận của y, không chỉ có ta ngạc nhiên, ngay cả y cũng sửng sốt hết ba ngày.
Sau ba ngày khuyên can, y đã đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-da-nguyet/2495313/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.