“Ta không phải là Nguyệt nhi, ta không phải, nghe cho rõ đây, ta là Liễu Thiên Nguyệt” nàng lập tức phủ nhận, thậm chí còn giãy giụa trong lòng hắn.
“Nàng chính là Nguyệt nhi, đừng tự lừa người lừa mình nữa, Nguyệt nhi, Nguyệt nhi của ta” đáy mắt xẹt qua tia hoan hỉ vì nàng chính là Nguyệt nhi của hắn, lẫn đau thương vì nàng không nhận ra hắn.
“Nghe cho rõ, đời này kiếp này, ta hận chết ngươi” đẩy hắn ra, nàng lạnh lùng nói, sau đó từ cửa sổ, đạp nước phi thân lên bờ.
“Nguyệt nhi” hai tay siết chặt thành quyền đầu, răng nghiến chặt lại, hắn đau lòng khôn xiết.
…….
Chân của nàng cứ như không còn thuộc về nàng, một mạch đi thẳng tới địa phương có tên phố Tô An, liền hướng tới phía đại trạch trước mặt, mới cam tâm dừng chân lại.
Từng hình ảnh lại đập vào đầu nàng, những hình ảnh đang ngay càng ngày càng hiện rõ nét, nhìn thấy nhân vật kia, khiến nàng khiếp đảm không thôi.
Trong lúc nàng muốn xoay người ra đi thì có một sức lực vô hình níu giữa nàng, lúc này nàng để ý có một tiểu nam hài đang kéo váy của nàng.
Đôi mắt đen tuyền ngây thơ, phục trang tiểu thiếu gia, trong đứa trẻ này khá là khôi ngô, nàng cười nhẹ, ngồi xỗm xuống “Con nhà ai, sao lại đáng yêu như vậy?”
Mày đen vô thức nhíu lại, tiểu hài môi phũng phịu “Là tuấn tú, không phải đáng yêu!”
Nghe nó trả lời, ta bất mãn “Còn nhỏ, sao lại gọi là tuấn tú, phải nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-da-nguyet/2495311/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.