“Hoàng Bá công tử” vừa nghe thấy có người gọi mình, theo bản năng, Hoàng Bá Thuần quay đầu lại.
Lương Chiêu Nghi vì đuổi theo Hoàng Bá Thuần mà thở gấp, chỉ vì là con nhà quan, từ nhỏ đã triền chân, nên bước đi so với những người khác có hơi khó khăn.
“Chuyện gì” thấy nàng đầu cúi cúi, thì Hoàng Bá Thuần lên tiếng hỏi.
“Cái này” từ đai hông, Lương Chiêu Nghi móc ra một vật “Mong công tử hãy nhận cho” nàng lấy hết dũng khí mới dám nói ra tấm chân tình của mình.
Đồng Tâm Kết (Là vật đính tình của thời cổ đại *chỉ chỉ* tấm ảnh ở trên ý)
Hoàng Bá Thuần hơi chấn động, không nghĩ tới loại thục nữ như nàng dám đi bày tỏ, dù nàng lương thiện, thùy mỵ, nhưng thật sự không hợp với hắn.
Vốn dĩ hắn muốn từ chối, nhưng khi thấy hai bóng người xuất hiện thì ma sai quỷ khiến, âm dương quái khí, Đồng Tâm Kết đã cầm chặt trong mu bàn tay của hắn.
“Ô, đại ca” rồi nhìn lại Lương Chiêu Nghi mặt cúi sát xuống đất, và tinh mắt nhìn thấy trong tay của đại ca hình như đang nắm chặt cái gì đó.
Khuôn mặt hiện lên rặn mây đỏ, Lương Chiêu Nghi thẹn thùng chạy đi.
Hoàng Bá Thuật mắt ti hí nhìn Hoàng Bá Thuần bằng ánh mắt chất vấn, Hoàng Bá Thuật chỉ thờ ơ thở dài “Chẳng có việc gì cả!” rồi thờ ơ xoay lưng đi ra khỏi khách trọ.
“Thật ra hai người đã xảy ra chuyện gì” không giấu giếm gì, hôm qua sau khi bị đại ca quở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-da-nguyet/2495301/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.