Đang lúc cao trào, muốn kiếm tân lang đi náo tân phòng thì mới phát giác tân lang không còn ở đây, có kẻ thì cười vui vẻ nói: Tân nương xinh đẹp động lòng nên tân lang không thể chờ lâu, nói tới đây mọi người liền không khách khí bậc cười khanh khách lên.
Đang rượu chè bát nháo thì Hoàng Bá Thuật liền xụ mày khi có người thông tri hắn một tin động trời, hắn cứ tưởng mình say quá nghe nhầm đi.
Mặc cho đêm khuya tĩnh lặng, nhưng có một con phố vẫn rất náo nhiệt, đèn được thắp sáng khắp cả phố, nơi không bao giờ được gọi là ‘im lặng’, chỉ trừ buổi sáng.
Trong một căn phòng, ánh nến mập mờ, tiếng thở dốc của đôi nam nữ càng lúc càng kiệt lịch, không chỉ có một nữ nhân mà đến tận hai nữ nhân, hồi lâu tiếng thở dốc mới ngưng lại.
Nam nhân nằm bệch trên gường, không khí trong phòng tràn đầy mùi hoan ái khó nói.
Nữ nhân khoái trí ngẫm: ai nói nam nhân là quân tử? Mặc dù là đêm tân hôn vẫn tìm đến họ thôi, rồi tự giác dựa vào lưng của nam nhân một cách nũng nịu, bởi vì nam nhân này khiến nữ tử phải tự giác hạ mình, huống chi các nàng chỉ là son phấn nữ tử.
Nam nhân liền lôi kéo nữ nhân vào ngực, đặt lên môi của nàng ta nụ hôn thật mãnh liệt “A, Thuần, người ta cũng muốn” nữ nhân bị bỏ rơi không phục liền yêu cầu hắn.
Buông nữ nhân kia ra, muốn thoả mãn cái nữ nhân đang yêu cầu hắn thì cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-vu-da-nguyet/2495268/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.