Xe BMW chậm rãi dừng trước cửa nhà, Lục Lâm quay qua thấy Mộng Tuyết đang tựa đầu vào vai mình mà ngủ, bèn nhẹ nhàng đặt cô nằm lại ghế dựa, chẳng qua Mộng Tuyết vẫn cứ theo lối cũ, trở mình một cái lại dựa vào Lục Lâm, bờ môi nhỏ nhắn khẽ động, thỉnh thoảng lại quệt vào cổ Lục Lâm khiến hắn tâm thần không khỏi xao động.
Lục Lâm ôm Mộng Tuyết đi từ trong xe ra, đoạn nhún mông đẩy cửa xe, đưa Mộng Tuyết đi vào trong nhà. Mộng Tuyết tuy có dáng người khá cao nhưng cũng không nặng lắm, ngược lại Lục Lâm ngây ngất bởi mùi hương trên cơ thể nàng, khiến cơ thể hắn nhiều địa phương bắt đầu nổi lên phản ứng.
Đem nàng nhẹ nhàng đặt trên giường ngủ, đoạn lấy tay khẽ vuốt khuôn mặt Mộng Tuyết, ai dè lúc sau, Mộng Tuyết bỗng trở mình, xoay người tránh thoát khỏi tay của Lục Lâm, tay quờ quạng tìm được đống chăn, bèn kéo qua ôm vào lòng.
Lục Lâm trấn tĩnh lại, hắn vừa rồi nhớ lại kỷ niệm từ hồi còn bé với Mộng Tuyết, có chút thất thần, giờ chứng kiến Mộng Tuyết đang ngủ ngon, hắn cố nén cơn buồn ngủ đi ra ngoài, qua phòng bên cạnh nằm ngáy o o .. ..
“Dậy đi! Quỷ lười! Dậy ăn cơm đi.” Liễu Mộng Tuyết nhìn Lục Lâm đang ngủ chình ình trên giường, vừa mỉm cười vừa nói.
Cũng may Lục Lâm không có thói quen ngủ nude, bằng không thì hẳn đã xảy ra vấn đề, có khi hạ thân phía dưới lại có lắm nỗi phiền phức.
“Ah! Mấy giờ rồi?’ – Lục Lâm đưa tay gãi lưng, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-tuong-ky-si/66992/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.