Liễu Mộng Tuyết hôm nay mặc một bộ váy liền bó sát thân màu tím, lộ rõ dáng người mỹ lệ. Mái tóc tối màu, hơi rối một cách tự nhiên, càng làm cho nàng trở nên cuốn hút, kiều mị.
Lục Lâm con mắt đều trợn lên, bình thường Liễu Mộng Tuyết không mấy khi ăn mặc gợi cảm như vậy. Nàng ngày thường ăn mặc rất thanh lịch và thuần khiết, thế nào hôm nay lại thay đổi như vậy…. Lục Lâm vội thu hồi ánh mắt, nhìn ra cửa sổ đầy nắng, cố gắng điều chỉnh tâm trạng, khiến cho tim đập bình tĩnh trở lại, đoạn giả bộ vô tội nói: “Ta nào có quên, ngươi xem không phải ta đang đợi sẵn ở trong nhà sao.?”
Liễu Mộng Tuyết liếc xéo Lục Lâm, con mắt như vô tình hữu ý nhìn qua chiếc mũ trò chơi trong tay hắn khẽ chau mày, thầm nghĩ: Đồ đầu gỗ này, vậy mà ở trước mặt mình còn nói dối không chớp mắt, hận không thể cho hắn một trận.
“Màu sắc không đúng! KHông phải là hàng do công ty của cha sản xuất?” Liễu Mộng Tuyết sững sờ trong chốc lát, ngay sau đó nghĩ tới điều gì, trong lòng không khỏi sốt ruột, đợi “Nàng” xuất thủ, không lẽ sng năm mới có thể trở lại sao? Chẳng nhẽ lại muốn trong trò chơi…..
Lục Lâm đem mũ trò chơi cất kỹ, đoạn rửa mặt xong trở về phát hiện Mộng Tuyết vẻ mặt âm trầm bất định như đang suy nghĩ về điều gì đó, bèn tỏ ý quan tâm mà hỏi: “Làm sao vậy, Thấy người không khỏe à?”
Liễu Mộng Tuyết thoáng kinh ngạc, nhưng lập tức đem mỗi lo nghĩ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-tuong-ky-si/66991/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.