*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rốt cuộc ý tưởng to gan là gì, Vô Phương không tiện miêu tả lắm. Bình thường lệnh chủ rất ngờ nghệch, nhưng cứ động đến chuyện này là lại có rất nhiều mánh khóe. Lần nào thân mật chàng cũng có thể nghĩ ra kiểu mới, thử tưởng tượng đi, mới ngoái đầu thì thấy một gương mặt nam tử tuấn tú, nhưng ngoái đầu lần nữa lại đổi thành khuôn mặt kỳ lân ngây ngô. Cứ lòng vòng qua lại như thế, hiệu ứng thị giác quá mạnh và cảm giác xấu hổ khó nói nên lời không khác gì lăng trì cả, băm vụn suy nghĩ của nàng ra thành trăm nghìn mảnh.
Nàng khó nhọc hỏi chàng: “Thế này liệu có sinh ra con là nửa người nửa thú không?”
“Nửa người nửa thú?” Hai mắt chàng mơ màng, “Ta thích lắm.”
Con của mình mà, dẫu kỳ quái cỡ nào cũng không chê, Vô Phương nằm trên gối, yên tâm nhắm mắt lại, hoàn toàn mặc kệ lệnh chủ loay hoay sau lưng mình. Dù gì đối với chàng, nàng đều luôn đủ kiên nhẫn và sự mềm lòng dễ tha thứ.
Bây giờ nàng thật sự rất yêu Bạch Chuẩn, dù cho tới nay vẫn không chỉ ra được chàng tốt ở đâu, trong khi chàng ngốc hết chỗ nói, không hề biết tính toán mưu lược.
Thật ra nàng rất muốn khuyên chàng, tuy hộ pháp đáng thương, nhưng dẫu gì cũng đã hơn năm nghìn năm không gặp rồi, tính cách của y sẽ thay đổi, mỗi một kiếp có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-trung-mi/2156655/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.