ra
Sáng hôm sau,
''Ting.. Ting....Ting....''
''Ai?''
Một giọng nói trầm nghe có vẻ của một người đàn ông vô cùng nam tính, nhưng không hiểu sao Khởi Minh nghe vào tai cứ thấy hèn mọn sao sao ấy:
" Đại ca à, em đây''
''Tối qua tiểu đệ cũng suy nghĩ dằn vặt đêm không ngủ nổi nhận thấy có vẻ như mình cũng không phù hợp với việc học hành thi cử cho lắm.
À đệ cũng thấy có vẻ mình có tố chất làm game thủ nên....''
Không chịu nổi giọng hèn mọn của tên này, Khởi Minh nhanh chóng ngắt câu:
"Chuyện này liên quan đến ta sao?"
"Kìa ngài, ngài cũng biết từ bé đến lớn ta chưa bao giờ dám làm trái ý, mọi thứ đều nghe...''
"Dừng, nói ý chính.''
''Ta muốn nhờ ngươi xin giúp ta thôi học cùng được không? Ngươi biết từ bé tới giờ ba mẹ ta đều nghe lời ngươi như kiểu ngươi mới là con ruột còn ta nhặt từ bãi rá....''
Vân Dung nói rất nhiều thậm chí Khởi Minh còn có dấu hiệu ù tai nhanh chóng trả lời ''Được'' rồi cúp máy.
Đại khái là tên này ở lớp luôn xếp 3 vị trí đầu từ dưới lên đến giờ Khởi Minh cũng không hiểu sao hắn có thể thi vào trường này. Việc thi vào trường đại học top 2 chắc không đến nỗi gì nhưng top đầu thì có chút khó khăn...1 tỷ chút khó khăn. Nên cũng định bỏ học theo bước chân hắn bỏ học chơi game. E hèm có vẻ như từ ''bỏ học chơi game'' có vẻ hơi không đúng với thân phận main chính thì phải. Mà Vân Dung không dám nói với ba mẹ sợ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thoai-tro-ve-tu-tuong-lai/225671/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.