Triệu bà đi đến trước cổng căn nhà nhỏ của mình thì dừng lại, bà xoay người nhìn người đàn ông cao to lực lưỡng đang đeo túi vải đựng ngân lượng trên vai giúp bà, cảm kích lên tiếng:
“ Đây là nhà của lão, cảm ơn ngài đã hộ tống lão về đến tận nhà! “
Ngô Hiền nở nụ cười đôn hậu lên tiếng:
“ Chủ nhân đã căn dặn thuộc hạ phải đưa Triệu lão phu nhân về đến nhà an toàn, thuộc hạ không dám làm trái! … Túi đồ của người đây ạ! “ – Ngô Hiền vừa nói vừa tháo chiếc túi vải đang đeo trên vai xuống, dùng hai tay cung kính đưa túi vải cho Triệu bà.
“ Cảm ơn ngài. Hôm nay đúng thật lão già tôi được trời phật phù hộ mới có thể gặp được người tốt như Phạm đại gia và Hưng Vũ gia a! “ – Triệu bà không giấu được sự cảm động.
“ Triệu lão phu nhân vào nhà đi ạ! Tôi cũng phải trở về báo cáo với chủ nhân rồi! “ – Ngô Hiền cúi người cáo từ rồi xoay người rời đi.
Triệu bà vào nhà đem chiếc túi vải đựng ngân lượng giấu vào trong tủ đồ rồi đi ra sau nhà múc nước trong một cái lu nước lớn rửa mặt rửa tay sạch sẽ rồi bà ra vườn lui cui cắt mớ rau, luộc vài quả trứng gà chuẩn bị nấu bữa cơm chiều cho ba đứa cháu ngoan của bà về đến nhà là có sẵn cơm ăn.
Sau khi dùng cơm tối xong, Triệu bà đem túi vải đựng ngân lượng và hai tờ giấy được gấp lại cẩn thận để ra chính giữa chiếc bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thoai-quay-ve/48042/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.