Chương trước
Chương sau

- Những hình này là dán lên đầu tiên hồi anh còn xấu tính...Còn đây là mới dán gần đây, cũng không có lộ ra rõ ràng...Lão công, anh thật sự để cho em gặp các cô ấy sao?
- Ừ, chủ yếu nhất là chúng ta phải như vậy, nếu không mà nói, thấy các nàng không có vấn đề gì, cho nên chỉ có thể chậm một đoạn thời gian, miễn cho các nàng bị sốc...
Dương Thiên Lôi nói:
- Ai...Thân xử nam của a, em là kể đến sau mà đoạt trước.
- A...Lão công...Anh còn chưa cùng các nàng làm như vậy sao?
Nghe thấy lời nói của Dương Thiên Lôi, khuôn mặt của Trương Nhã Tĩnh lập tức phủ đầy màu hồng, mở lớn mắt nhìn Dương Thiên Lôi nói.
- Đều chưa, bất quá...Lão công rất phức tạp, nữ nhân rất nhiều rất nhiều...
- Em không để ý, chỉ cần anh chia cho em một chút thời gian là được rồi.
Trương Nhã Tĩnh không chút do dự nói, mang trên mặt một nụ cười hạnh phúc.
- Anh tốt ở điểm nào, mà em cứ khăng khăng một mực như vậy?
- Cái gì cũng tốt. Dù sao...Em thích hết, cái gì cũng thích...Lão công, anh có phải còn...Muốn hay không a?
Đúng lúc này bàn tay nhỏ bé của Trương Nhã Tĩnh "không cẩn thận" đụng phải cái vật cứng rắn nóng như lửa kia, mang theo một tia thẹn thùng nói:
- Em...Hình như em không còn lợi hại như lần trước...Bất quá lần trước qua đi, thật là khó chịu...Lần đó, cái đó có phải có vấn đề hay không?
- Khụ khụ...
Dương Thiên Lôi im lặng nhìn Trương Nhã Tĩnh, nha đầu này hiển nhiên giờ phút này mới ý thức được ly nước kia có vấn đề.
- Nếu ly nước kia không có vấn đề, chúng ta cũng sẽ không phát triển nhanh như vậy...Cô ngốc nhà em thật đúng là biến thành mãnh hổ lang sói a. Được rồi, hôm nay đến đây thôi, tiếp tục nữa ngày mai sợ em đi không nổi.
- Không sao, em còn thứ đồ kia...Lão công, anh chờ một chút.
Làm cho Dương Thiên Lôi kinh ngạc chính là, Trương Nhã Tĩnh bỗng nhiên vươn cánh tay ngọc ra, từ đầu giường lấy ra một lọ tinh nguyên đan lần trước Dương Thiên Lôi cho nàng.
- Thuốc này quả thất rất hữu hiệu, lần trước uống xong, không bao lâu liền khôi phục khí lực...Lão công, anh muốn uống không?
- Ách...Anh không dùng thứ này.
- Lão công, anh trước tiên trò chuyện với em nghe một chút, chờ em khôi phục khí lực chúng ta tiếp tục...Anh nói các cô ấy so với em hiểu biết về anh nhiều hơn, em cũng muốn hiểu rõ anh hơn...Anh nói cho em một chút đi, lão công?
- Được...Vậy lão công kể cho em nghe một số chuyện xưa của anh, em chuẩn bị cho tâm lý cho tốt...
Dương Thiên Lôi nhìn Trương Nhã Tĩnh trong lòng ôn nhu nói. Hắn đương nhiên nhìn ra được Trương Nhã Tĩnh là vì "quý trọng" giờ phút không dễ có này, nàng liên tục tiết thân vài lần, làm sao còn có thể muốn chứ? Hoàn toàn là vì để cho mình tận hứng mà thôi. Truyện Tiên Hiệp
Dương Thiên Lôi nói xong, liền nói về "chuyện xưa" của hắn. Nếu là ngày trước, Dương Thiên Lôi có thể còn giấu diếm một chú, dù sao chuyện của hắn quá mức huyền ảo, mặc dù biết nói cho chúng nữ, các nàng tuyệt sẽ không kể ra ngoài, nhưng các nàng không nói, cũng không có nghĩa là có thể giữ bí mật, dù sao kiểm tra ký ức đối với một số cao thủ mà nói là chuyện rất dễ dàng, ở sở nghiên cứu siêu nhiên không ít người có thể làm được, thậm chí còn có thể xóa đi trí nhớ. Nhưng hiện tại, Dương Thiên Lôi cũng không quan tâm vấn đề này nữa, bởi vì thực lực lần này hắn thể hiện ra ở R quốc, cùng với sự trở về của Lăng Hi, không không cần phải lo lắng bất cứ chuyện gì.
Khi Dương Thiên Lôi bắt đầu nói, Trương Nhã Tĩnh liền mở to hai mắt nhìn, nhưng không có giống như nha đầu Tống Hiểu Phân kia câu hỏi cứ tuôn ra liên tục, nàng chỉ là tràn ngập kinh ngạc lắng nghe, không hề ngắt lời Dương Thiên Lôi. Hơn nửa canh giờ sau, Dương Thiên Lôi cơ bản đã kể xong, mãi đến lúc này, Trương Nhã Tĩnh mới bắt đầu giống Tống Hiểu Phân đặt câu hỏi.
Bất quá...Làm cho Dương Thiên Lôi tương đối hưởng thụ cùng cảm động chính là, khi Trương Nhã Tĩnh đặt câu hỏi, có vẻ như đã khôi phục được một chút tinh lực, ngượng ngùng e ngại ra hiệu cho Dương Thiên Lôi cái chuyện kia...
Kết quả là...
Người nào đó chung quy vẫn nhịn không được sự hấp dẫn, lại đè lên trên thân thể mềm mại mê người kia của Trương Nhã Tĩnh, kế tiếp mới qua vài phút, Trương Nhã Tĩnh đã không còn sức đặt câu hỏi nữa.
Tám giờ sáng.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, Dương Thiên Lôi xuất hiện tại gian phòng của mình.
Chỉ có điều khi chứng kiến cửa phòng mở rộng cùng với nghe được tiếng nói chuyện truyền đến từ phòng khác, Dương Thiên Lôi lúng túng vỗ vỗ đầu, rõ ràng lộ tẩy rồi...Hơn nữa, không ngờ Lý Hàn Mai tới đây sớm như vậy.
- Đã về rồi!
Đúng lúc này, Lăng Hi cảm ứng mẫn tuệ nói với Tống Hiểu Phân và Lý Hàn Mai.
- Khụ khụ...Sớm a, các vị mỹ nữ thân ái...
Dương Thiên Lôi nhún nhún vai, nghênh ngang đi đến, có vẻ như chẳng có chuyện gì.
Ánh mắt của ba người đồng loạt nhìn về phía Dương Thiên Lôi, vẻ mặt không giống nhau. Lăng Hi chính là trừng hai con mắt tuyệt mỹ, Lý Hàn Mai bĩu môi mà Tống Hiểu Phân lật đật chạy đến bên người Dương Thiên Lôi, dùng mũi ngửi...
Chuyện tình của Trương Nhã Tĩnh, Dương Thiên Lôi cũng không giấu Lăng Hi, trên thực tế, khi Dương Thiên Lôi rời đi thì Lăng Hi cảm ứng mẫn tuệ đã biết rồi, chẳng qua không có ngăn cản mà thôi. Cũng sớm đoán rằng Dương Thiên Lôi đi làm gì đó. Đối với tính cách của Dương Thiên Lôi, Lăng Hi há có thể không biết? Duy nhất làm cho Lăng Hi cảm thấy vui vẻ cùng mừng thầm chính là, nàng biết được địa vị của mình ở trong lòng Dương Thiên Lôi.
Dương Thiên Lôi không biết rằng, Lý Hàn Mai đồng dạng biết đến Trương Nhã Tĩnh, hơn nữa sớm đã biết quan hệ của hai người không được bình thường, duy nhất không biết là hai người đã ăn trái cấm mà thôi. Sau khi Lý Hàn Mai sáng sớm chạy tới, đánh thức Tống Hiểu Phân cùng Lăng Hi, thấy Dương Thiên Lôi không ở nhà, Lý Hàn Mai liền đoán được một chút.
Cho nên, vừa rồi khi ba người ngồi tán gẫu với nhau, Lý Hàn Mai đương nhiên không chút khách khí nói ra, tên đại sắc lang Dương Thiên Lôi này nhất định là đi gặp mỹ nữ. Chỉ bất quá nàng cũng không nói là ai, chỉ cho là đoán mà thôi.
Chính vì như thế, tiểu nữ nhân khờ Tống Hiểu Phân mới đặt cái mũi mình lên trên người Dương Thiên Lôi ngửi tới ngửi lui...
- Không có mùi, Lăng Hi tỷ tỷ, Mai tỷ, Thiên Lôi không phải đi tìm nữ nhân...Hì hì! Bất quá, tối hôm qua khẳng định anh không có tắm rửa, có mùi mồ hôi...Nhanh đi tắm rửa, chúng ta còn phải đi ra ngoài...
Sau khi Tống Hiểu Phân ngửi xong, trực tiếp đẩy Dương Thiên Lôi vào phòng ngủ rồi đóng cửa phòng lại.
- Ách...Tiểu nha đầu cũng biết yểm trợ cho ca sao?
Vốn Dương Thiên Lôi tưởng rằng Tống Hiểu Phân sẽ kêu to "thơm quá, hắn đi gặp nữ nhân", kết quả không ngờ Tống Hiểu Phân hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn...
Nhìn thấy Lý Hàn Mai cùng Lăng Hi đều mang theo một tia cười nhìn mình lom lom, khuôn mặt nhỏ của Tống Hiểu Phân đỏ lên.
- Thật sự không có mùi mà...
- Hiểu Phân, trước kia nói dối bao giờ chưa?
Hai tay Lý Hàn Mai vân vê gương mặt nhỏ nhắn của Tống Hiểu Phân, nhìn chằm chằm Tống Hiểu Phân hỏi.
Vốn khuôn mặt đã ửng đỏ, bị Lý Hàn Mai như vậy hỏi, lập tức đỏ bừng cả khuôn mặt.
- Cô bé kia tên là Trương Nhã Tĩnh, bằng không bảo hắn kêu đến cho chúng ta gặp?
Lăng Hi nói.
Lúc nói ra lời này, Lăng Hi dường như nhớ lại khoảng thời gian còn ở Tam Thập Tam Thiên, chính mình bất tri bất giác thành trợ thủ của gia hỏa đáng khinh Dương Thiên Lôi này, giúp đỡ hắn thành lập quân đoàn hậu cung.
- Trương Nhã Tĩnh?
Tống Hiểu Phân lập tức mở to hai mắt nhìn:
- Là chị ấy? Chị ấy là cảnh sát, từng giúp đỡ Thiên Lôi...Năm trước còn luôn liên lạc với em và Tuyết tỷ, tìm Thiên Lôi...Em nói như thế nào bây giờ không tìm nữa, hóa ra...
- Khụ khụ...
Dương Thiên Lôi nghe được cuộc nói chuyện của tam nữ, cũng không đi tắm rửa, trực tiếp đi ra.
- Này, nói rõ trước, ca đã rất khắc chế, tận lực không đi trêu chọc nữ nhân, nhưng mà các người cũng biết, đào hoa đại vận này thật sự quá lợi hại, các người thử ngẫm mà xem, hẳn là có thể hiểu được...Mà ca không phải là người luôn mềm lòng sao?
- Đúng a!
- Ách...
- Gọi nàng tới đây đi...Miễn cho ngươi lén lút, nàng cũng chịu ủy khuất.
Lăng Hi nói.
- Điều này...
Dương Thiên Lôi có chút bối rối nhìn Lăng Hi, lúc này Trương Nhã Tĩnh chỉ sợ còn đang làm việc trên đường, hơn nữa vừa rồi hắn còn nói với Trương Nhã Tĩnh, qua một đoạn thời gian mới đi gặp đám người Lăng Hi, bất quá...Nếu Lăng Hi chủ động lo liệu việc này, hắn đương nhiên cũng sẽ không tiếp tục thoái thác, nói:
- Được, để ca gọi điện cho cô ấy...
Chưa đến nửa giờ, Trương Nhã Tĩnh mặc bộ đồ cảnh sát đi tới trước của khu quốc tế Lam Phong.
Bởi vì có tinh nguyên đan hỗ trợ, mặc dù tối hôm qua Trương Nhã Tĩnh vốn là nhớ Dương Thiên Lôi không ngủ, sau khi Dương Thiên Lôi đến, nàng lại càng không ngủ, nhưng lúc này thoạt nhìn lại không hề mỏi mệt, thay vào đó là một chút kích động cùng một chút thấp thỏm. Nàng không nghĩ tới, Dương Thiên Lôi vừa mới rời đi, không ngờ liền gọi điện cho nàng, nói là chúng nữ hẹn gặp.
Kẻ đến sau Trương Nhã Tĩnh này, thậm chí còn có loại cảm giác con dâu gặp mặt cha mẹ chồng...
Xa xa liền nhìn thấy Dương Thiên Lôi đang đứng ở cổng đợi nàng.
- Không cần khẩn trương, các cô ấy cũng đã biết, không có chuyện gì đâu...
Sau khi Dương Thiên Lôi nhìn thấy vẻ khẩn trương của Trương Nhã Tĩnh, trực tiếp nắm lấy tay nàng, dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ của bảo vệ trị an, đi vào khu quốc tế Lam Phong. Không có biện pháp, tuy rằng Dương Thiên Lôi không thường xuất hiện, đối khi một đoạn thời gian rất dài cũng không thấy bóng dáng, nhưng chỉ cần người gặp qua hắn một lần sẽ không quên, bởi vì ở chung với hắn có hai đại mỹ nữ Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân, ngoài ra Lý Hàn Mai gợi cảm xinh đẹp ngẫu nhiên lái xe Hummer tới, ai gặp một lần mà có thể quên chứ? Lý Hàn Mai vừa rồi đi vào, những bảo vệ trị an này đều đã thấy, hiện tại, lại có một cảnh sát mỹ nữ đến, còn cùng hắn nắm tay đi vào. Trâu bò a, ít nhất những người bảo vệ trị an này đều đã coi Dương Thiên Lôi là siêu cấp trâu bò.
- Lão...Thiên Lôi, các cô ấy thật sự sẽ không có ý kiến với em chứ?
Trương Nhã Tĩnh không kêu ra miệng chữ lão công, nói.
- Đương nhiên không có. Giống như em không có ý kiến với các nàng, em phải tin tưởng mị lực của ca. Tiếng lão công tạm thời đừng gọi trước mặt các nàng, gọi anh là đại sắc lang hoặc là Thiên Lôi thì thích hợp hơn...Miễn cho các nàng lại hâm mộ ghen tị với em...Hắc hắc...
- Em mới không thèm gọi ấy.
Trương Nhã Tĩnh nói.
- Em xin phép cha mình rời nhà mấy ngày đi, chúng ta sẽ đại sum họp một lần, vừa vặn làm một chút chuyện cùng nhau...
- A? Muốn đi đâu?
- Trước đi tìm Liễu Diệc Nhi, sau đó cùng đi tìm Tuyết tỷ.
Dương Thiên Lôi nói.
Tứ đại mỹ nữ gặp mặt, tự nhiên khó tránh khỏi ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, Trương Nhã Tĩnh đương nhiên là thẹn thùng cúi đầu, trong lòng tràn ngập khiếp sợ. Nàng đã gặp qua Tống Hiểu Phân, nhưng chưng từng thấy Lý Hàn Mai và Lăng Hi. Mặc dù biết nhất định là mỹ nữ, nhưng cũng không nghĩ rằng đẹp tới loại trình độ này. Nhất là Lăng Hi đến từ một thế giới khác, dáng người hoàn mỹ cùng khuôn mặt không tỳ vết kia, căn bản là không có bất kỳ tỳ vết nào, nàng thật sự không thể tưởng được lại có người đẹp đến biến thái thế này...
Hoàn hảo, chốc lát sau, dưới sự dẫn dắt của tiểu nha đầu Tống Hiểu Phân ai gặp cũng thích, cuối cùng Trương Nhã Tĩnh mới bớt thấp thỏm ngượng ngùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.