- Viện trưởng, Tuyết tỷ, cháu thực sự không có việc gì, hai người yên tâm được rooif1 Cháu chỉ bị bỏng một chút, bạn học của cháu có nghề y gia truyền tám đời, mặc kệ thương thế nghiêm trọng như thế nào cũng có thể chữa được, giá lại rẻ, chúng ta không thể chi trả được cho bệnh viện, hiện tại cháu phải đi tìm cậu ta, vài ngày rồi sẽ trở lại…
Dương Thiên Lôi vô cùng trung khí nói, chỉ nghe thanh âm quả thực rất giống như không hề có việc gì, chỉ là bộ dáng của hắn lúc này lại không có ai nguyện tin tưởng hắn không có việc gì. Nhưng căn bản Dương Thiên Lôi không cho viện trưởng và Tuyết tỷ bất cứ cơ hội nào, trực tiếp bước về phía cửa lớn của cô nhi viện.
Tốc độ kia rất nhanh, quả thực chính là chạy nước rút trăm mét, đâu giống như người vừa mới bị sét đánh đả thương.
- Quay lại, Thiên Lôi, quay lại nhanh…
Mặc cho viện trưởng và Lý Tuyết đuổi theo la lên, nhưng Dương Thiên Lôi vẫn như trước rất nhanh biến mất trong màn đêm đen. Đừng nói là viện trưởng có tuổi tác khá cao hay Lý Tuyết là thiếu nữ chân yếu tay mềm, cho dù là mấy cậu thiếu niên trẻ tuổi khỏe mạnh cũng mơ tưởng đuổi kịp.
Khi Lý Tuyết dẫn đầu đuổi tới cửa, Dương Thiên Lôi đã biến mất trong đêm đen, không nhìn thấy hình bóng.
…
Tuy rằng biết làm như vậy hiển nhiên sẽ khiến viện trưởng và Lý Tuyết lo lắng, nhưng Dương Thiên Lôi lại chỉ có thể làm như vậy, đây là biện pháp duy nhất tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien/1392807/chuong-824.html