Cho dù Dương Thiên Lôi là thiên tài đi nữa, nhưng thời gian ba năm vẫn là quá ngắn. - Có cái gì không thích ổn? Dương Thiên Lôi không cho là đúng mà hỏi lại. - Nói thật, tuy rằng tên thối tha kia có làm cho người ta chán ghét một chút, nhưng thực lực... Tỷ, tỷ hiểu rõ hơn, tỷ thử xem hắn có thể nắm được bao nhiêu phần thắng? Vu Tiểu Ức nói. - Hắn rất mạnh. Hơn nữa Thương Huyền Phủ có hai đại tuyệt học là bí quyết Thương Huyền Phệ Thần, và bí quyết Thương Huyền Chiến Thần, uy lực vô cùng lớn, nhất là bí quyết Thương Huyền Phệ Thần, chỉ cần niệm lực đủ cường, thì không cần quan tâm tới cấp bậc, đều có uy lực khiến cho người đó đánh mất thần chí, do đó mất đi sức chiến đấu. Hơn nữa Thương Huyền Phủ có đan dược bí truyền, danh chấn thiên hạ là Ma Cuồng Hóa đan, có thể trong nháy mắt tăng sức chiến đấu lên gấp đôi! Ta nghĩ, chỉ có hai phần thắng. Vu Thanh Nhã hơi nhíu mi, nhẹ giọng nói. - Không quan hệ, có áp lực mới có động lực. Các ngươi sẽ chờ xem ta làm thế nào để biến hắn thành Tiểu Bạch xà! Dương Thiên Lôi mỉm cười, nói đầy hào khí, hơi dừng lại một chút, nhìn tư thế oai hùng hiên ngang cùng khuôn mặt tuyệt mỹ của Vu Thanh Nhã, nói: - Vu tiểu thư, cảm ơn ngươi và Tiểu Ức đã đặc biệt tới giúp ta! - Đại ca, ngươi quá khách khí rồi? Ngươi còn gọi tỷ là Vu tiểu thư sao, ... - Ách... Vậy gọi là Thanh Nhã tỷ sao? - Không được không được! Tỷ là tỷ của ta cũng không phải là tỷ của đại ca. Đại ca gọi Thanh Nhã thì được rồi. Nhưng nhất định không thể tự hạ thấp thân phận, hắc hắc... Vu Tiểu Ức bỗng nhiên liếc mắt nhìn Vu Thanh Nhã và Dương Thiên Lôi, rung đùi đắc ý nói. - Bốp! Lần này dù Vu Thanh Nhã rất cưng chiều Vu Tiểu Ức cũng nhịn không được. Ngày hôm nay đã hai lần nói linh tinh, làm nàng phải hai lần đỏ mặt. Hiện tại càng quá đáng hơn, chỉ còn thiếu nước chưa có trực tiếp gọi Dương Thiên Lôi là "Tỷ phu". Vu Thanh Nhã không chút do dự vỗ một cái vào mông của Vu Tiểu Ức, một tay thì kéo lấy tai Vu Tiểu Ức: - Ngươi còn dám nói lung tung, có tin ngươi sẽ phải đến Thuỷ Tinh cung bế quan hai năm hay không? - Tỷ, ta đây là muốn tốt cho tỷ, trong thiên hạ chỉ có đại ca mới có thể xứng đôi ngươi... A... Tỷ, ta không nói nữa, không nói cũng không được sao… - Thực sự là một tiểu đệ không tồi... Dương Thiên Lôi có vẻ kinh ngạc nhìn hai tỷ đệ họ, nhưng trong lòng lại vui mừng muốn nở hoa. Vu Tiểu Ức này chủ động dâng tỷ tỷ cho hắn. Tiểu đệ này quả thực là bằng hữu đáng khen ngợi. Do Vu Tiểu Ức nài nỉ mãi, Vu Thanh Nhã đành đáp ứng ở lại Trảm Không Kiếm Phái hai ngày. Sau khi để mười đại hộ vệ tự quay về Vu Gia bảo trước, liền đi theo Dương Thiên Lôi về tới Thiên Đan Phong. Đan Thanh Dương đã sớm chuẩn bị bữa tiệc thịnh soạn, chiêu đãi hai tỷ đệ Vu gia. Những việc có liên quan tới tỷ đệ Vu gia, Đan Thanh Dương đã nói rõ với mọi người từ trước. Cho nên, khi Vu Thanh Nhã và Vu Tiểu Ức đến, đã được mọi người nhiệt tình tiếp đón. Sau một hồi yến tiệc, Vu Tiểu Ức rất rmạnh mẽ, rất ngang bướng, liền cùng Phong Mã Ngưu, Vũ Đại Lãng đánh thành một đoàn. Sau khi biết được hai người đều là tiểu đệ của Dương Thiên Lôi, Vu Tiểu Ức và Phong Mã Ngưu, Vũ Đại Lãng tranh luận về vấn đề thứ bậc. Vũ Đại Lãng thật thà chất phác thì không có vấn đề gì nhưng hai người Vu Tiểu Ức và Phong Mã Ngưu lại không thể tự thương lượng được, tránh không khỏi mặt đỏ tới mang tai. Vu Tiểu Ức tự cho rằng tu vi của mình cao hơn, muốn lấy tu vi để sắp xếp thứ bậc. Phong Mã Ngưu đương nhiên mặc kệ, trước sau vẫn muốn lấy thời gian nhập môn để xét thứ bậc. Khiến mọi người thấy thấy buồn cười đến mức không nói được gì. Phong Mã Ngưu kia nói chuyện lợi hại tới như vậy, Vu Tiểu Ức lại không thể ỷ thế hiếp người, lại không thể nổi giận, chỉ bằng vào cái miệng sao có thể tranh luận được với Phong Mã Ngưu? Ngay lúc tất cả mọi người đều cho rằng Vu Tiểu Ức phải ngoan ngoãn chịu thua làm lão tứ thì bỗng nhiên người này thấy Vu Thanh Nhã mỉm cười không nói gì, nhất thời trên mặt hiện lên một tia vui mừng, liền ngừng tranh cãi với Phong Mã Ngưu, quay sang vẫy Phong Mã Ngưu lại gần, kéo lỗ tai của Phong Mã Ngưu qua, sau khi nói nhỏ mấy câu, đắc ý nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Phong Mã Ngưu. Phong Mã Ngưu không nhịn được đưa mắt nhìn qua, thấy Vu Thanh Nhã oai hùng hiên ngang, tuấn mỹ không thua gì Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương, thầm chí còn có phong vị khác, lại nhìn thấy bộ dạng để ý chính mình của lão đại Dương Thiên Lôi nhà mình là mấy, liền đặt mông ngồi xuống, quay sang Vu Tiểu Ức nói: - Xem như ngươi lợi hại! Ngoại trừ những kẻ khôn ngoan lanh lợi như Dương Thiên Lôi và Vu Thanh Nhã, tất cả mọi người không rõ chuyện gì đã xảy ra. Trong lòng Dương Thiên Lôi vụng trộm cười. Phong Mã Ngưu so với Vu Tiểu Ức, chính là kẻ vô sỉ gặp phải người không biết xấu hổ, đúng là vẫn còn kém người ta một bậc. Mà vẻ mặt Vu Thanh Nhã lại sầm xuống... - Tam đệ, Tứ đệ, Nhị ca ta sẽ giống như đại ca, quan tâm che chở cho các ngươi! Được, hai bình đan dược này coi như quà gặp mặt của Nhị ca cho các ngươi! Vu Tiểu Ức nói rồi lấy từ trong Càn Khôn giới trong ra hai bình ngọc. Phong Mã Ngưu nghiêng đầu qua một bên, rõ ràng rất buồn bực, không thèm liếc mắt nhìn qua đã nói: - Không phải của hiếm! Chỉ là Phong Mã Ngưu mới nói hết, thì Vũ Đại Lãng thật thà lại bỗng nhiên nói: - Cảm tạ Nhị ca! - Kháo! Đại Lãng ngươi có chút khí phách… Phong Mã Ngưu vừa định nói Vũ Đại Lãng mấy câu, nhưng vừa thấy trong bình ngọc tay Vu Tiểu Ức , ánh mắt bỗng nhiên sáng lên, cũng không cố nói tiếp, trực tiếp cướp lấy bình ngọc từ trong tay của Vu Tiểu Ức, vội vàng mở ra nhìn thoáng vào bên trong, vẻ buồn bực trên mặt nhất thời biến mất, có chút kích động nhìn Tiểu Ức: - ... Nhị ca, ngoại trừ lão Đại ra... Tam đệ ta sẽ nghe theo duy nhất mình. Ngươi cũng giống như Thiên Lôi sai đâu đánh đó nhất nhất nghe theo. Truyện Sắc Hiệp Mọi người nghe vậy nhất thời phá lên cười. Hai ngày sau, Vu Thanh Nhã và Vu Tiểu Ức liền phải cáo biệt đám người Dương Thiên Lôi. Vu Tiểu Ức hoàn toàn không muốn, căn bản cũng không nghĩ sẽ trở về, nhưng Dương Thiên Lôi chỉ có thời gian ba năm, Phong Vô Kỵ an bài, Dương Thiên Lôi lập tức phải bắt đầu bế quan. Hơn nữa Vu Thanh Nhã giục hắn phải rời đi. Bên ngoài Thiên Đan Phong. Trong mắt Vu Tiểu Ức có chút ẩm ướt, nhìn Dương Thiên Lôi, nói: - Đại ca, chờ đại ca gặp phải Bình cảnh, phải xuất quan du lịch để đột phá dù thế nào cũng phải đến Vu Gia bảo một chuyến. Gia gia ta muốn gặp đại ca... Đại ca nhất định phải đi! Đến lúc đó, mang theo tam đệ, tứ đệ, Thiên Ngạo ca, Tử Hàm tỷ, Hương Hương tỷ, Thiên Lệ tỷ, Thanh Âm, Tiểu Vi. Ta và tỷ tỷ sẽ rất nhớ các ngươi...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]