Luồng áp lực này, lan đến gần đám người Diệp Huyền, đám người Diệp Huyền ngay lập tức như cảm giác được một ngọn núi lớn trấn áp xuống, có loại cảm giác hô hấp không nhanh.
Cường giả có thể làm cho bọn họ có cảm giác này, tất nhiên là Cửu Thiên Vũ Đế.
Chỉ là giờ khắc này, tên Cửu Thiên Vũ Đế kia, cả người máu me đầm đìa, vẻ mặt hoảng sợ, khắp toàn thân từ trên xuống dưới tàn tạ không thể tả, cánh tay cũng không còn, cả người như một viên đạn pháo, oanh đánh vào trên vách đá.
Rầm!
Tảng lớn nham thạch rơi xuống, lỏa lộ ra đường nối bên trong, Cửu Thiên Vũ Đế kia phun ra một ngụm máu tươi, trên người vết thương đầy rẫy, nhưng mà hắn không hề hay biết.
- Ma quỷ, ma quỷ!
Hắn nỉ non kêu sợ hãi, trong nháy mắt nhảy vào đường nối, chớp mắt liền biến mất không còn tăm hơi, như thỏ nhỏ chấn kinh, hồn bay phách lạc.
Đường đường Cửu Thiên Vũ Đế, dĩ nhiên hoảng hốt như vậy, để đám người Diệp Huyền khó có thể tin.
Dưới đáy vực sâu này đến tột cùng có cái gì, có thể để một tên Cửu Thiên Vũ Đế hoảng hốt thất thố đến mức độ như vậy.
Vèo vèo.
Lúc này, lại là hai bóng người từ trong vực sâu lao ra.
Hai người này, thân hình mờ ảo, càng là một cặp sinh đôi, bóng người giống như quỷ mỵ, chốc lát không rời, nhưng cũng là một bộ chật vật sợ hãi, hoảng hốt lao ra, có điều so với Vũ Đế lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950596/chuong-1312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.