- Vâng.
Vài tên công nhân viên xoa mồ hôi lạnh một chút, lại cầm tư liệu chạy ra ngoài, không dám chậm trễ một chút nào, nhưng trong lòng thì lại phiền muộn cực kỳ.
Những tư liệu hộ tịch sở dĩ bị đè ép lâu như vậy còn không phải là do quản chấp sự ngươi ra lệnh sao? Hiện tại oan ức lại đổ lên trên đầu bọn họ, thực sự là quan lớn một cấp đè chết người a.
Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ có thể ngẫm lại trong lòng như thế mà thôi. Cho dù nửa chữ cũng không dám nói, không thấy tên lúc trước kia sao? Đã bị chấp sự đánh đến thảm như vậy.
- Ha ha, Diệp thiếu, Tô các chủ, Tương quản sự, xin mấy vị chờ một chút, lệnh bài thân phận của các ngươi sẽ lập tức làm xong.
Quản chấp sự cười nói, đồng thời còn rót thêm một chén trà cho ba người, miệng than thở:
- Hộ Tịch Khoa chúng ta tuy rằng không lớn, thế nhưng nhân viên phía dưới lại không dễ quản lý, ngươi xem mà xem. Trình lâu như vậy mà lại dám đè xuống lâu như vậy, thực sự là xin lỗi a. Người làm chấp sự như ta cũng phải kiểm điểm sâu sắc một phen.
Mặt Tô Tú Nhất và Tương Hoa Vinh đều mặt đen, thái độ của quản chấp sự này chuyển biến quá nhanh, thực sự đã khiến cho bọn họ không chịu nổi.
Tô Tú Nhất cười nói:
- Quản chấp sự khách khí rồi. Chỗ mà Hộ Tịch Khoa cần xét duyệt tương đối nhiều, thời gian dài một chút cũng là rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950190/chuong-1106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.