Oanh phanh.
Mãng xà bị đánh trúng nổ tung thật lớn, thân thể mãng xà chia năm xẻ bảy.
XÍU...UU!!
Trọng kiếm trong tay Diệp Huyền không ngừng chém vào người Nghiêm Tung.
Đùng.
Kiếm bao phủ thân thể, Diệp Huyền thúc dục huyền nguyên và chém một kích.
- Cái gì?
Nghiêm Tung thấy thế lập tức chấn động, đôi mắt sinh thần thái kinh hãi.
Một kích vừa rồi nhìn như đơn giản nhưng lại là một kích toàn lực của hắn.
Vốn tưởng rằng có nắm chắc, không nghĩ tới lại bị Diệp Huyền hóa giải ngay lập tức.
Vũ Vương thất giai nhất trọng có thể ngăn cản công kích Vũ Vương thất giai tam trọng, đây là việc Nghiêm Tung chưa gặp qua.
Nhưng đánh nát công kích Vũ Vương thất giai tam trọng mà không bị trở ngại gì, còn có thể cường thế ra tay, loại tình huống này hắn chưa từng gặp qua bao giờ.
- Tiểu tử kia vừa mới đột phá thất giai nhất trọng, mà ta đã là Vũ Vương tam trọng lâu năm...
Nghiêm Tung thì thào tự nói, hắn căn bản không thể tin được, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, hơn nữa Diệp Huyền đánh tan công kích của hắn thì hắn không dám tin vào mắt mình.
Sau khi sợ hãi qua đi, ánh mắt Nghiêm Tung đầy hung ác.
- Hảo tiểu tử, xem ra là ta xem thường ngươi, vậy thì tiếp chiêu này của ta.
Nghiêm Tung hét lớn một tiếng, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện hư ảnh cự xà, cự xà như có linh tính, đồng tử lạnh như băng nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1950067/chuong-1041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.