Ngô Tôn cho rằng mình trả lời rất đúng chỗ, hắn xem ra Diệp Huyền và La Mẫn cũng đứng lên cáo từ.
Làm hắn không ngờ là, đột nhiên Diệp Huyền lại cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
- Ha ha, nói như vậy thần hành thương hội là chuẩn bị làm chó của Tần gia sao?
Tĩnh, lập tức hoàn toàn yên tĩnh.
- Đ-A-N-G...G!
Chén trà trong tay La Mẫn sau khi nghe lời này đã thất thần và rơi xuống đất, rơi nát bấy, hắn giật mình nhìn Diệp Huyền.
Trên mặt Ngô Tôn tươi cười cũng cứng lại.
Oanh!
Hắn xanh cả mặt, lúc này vỗ bàn, hắn đứng lên và ánh mắt phát lạnh, lạnh lùng nói:
- Diệp thiếu, lời này của ngươi là có ý gì?
Sát khí nhàn nahtj bắt đầu ngưng tụ trên không trung.
La Mẫn cũng có chút ít sững sờ, phương thức Diệp thiếu nói chuyện làm ăn cũng quá khoa trương a, hắn vốn thấy Diệp Huyền xuất ra thẻ khách quý của thần hành thương hội thì cho rằng hắn có giao tình với thần hành thương hội, không nghĩ tới hiện tại nói chuyện như thế, đây không phải đắc tội chết với thần hành thương hội hay sao?
Không khí trong đại sảnh lập tức làm người ta có cảm giác hít thở không thông..
Ánh mắt lăng lệ ác liệt của Ngô Tôn lâu chủ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, sát khí tràn ngập.
Thần thái của Diệp Huyền vô cùng nhàn nhã, hắn lại cầm chén trà lên sau đó uống một ngụm, lúc này mới chậm rãi đặt chén trà xuống, nhàn nhạt nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949404/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.