Hắn hung ác nhìn Diệp Huyền và La Mẫn, mang theo hai gã hộ vệ mệt mỏi quay người vào trong thiên nhai thương hội.
Diệp Huyền và La Mẫn lúc này đã rãnh nói chuyện với hộ vệ của thần hành thương hội.
Không chờ hai người nói chuyên, hai tên hộ vệ kia liên tục khoát tay, vẻ mặt hoảng sợ nói:
- Hai vị, thật sự là có lỗi, quản sự thần hành thương hội chúng ta không có mặt, mời hai vị về đi.
Diệp Huyền nhướng mày nói,
- Chúng ta còn chưa nói gặp quản sự nào mà?
- Bất sự quản sự nào cũng không có mặt, hai vị, chúng ta chỉ là tiểu hộ vệ, có một số việc thật sự không làm chủ được, kính xin không nên làm chúng ta khó xử.
Hai người nhìn thấy thủ đoạn của Diệp Huyền lúc trước cho nên sợ tới mức toàn thân lạnh lẽo nhưng không dám thả Diệp Huyền đi vào.
La Mẫn khổ cười:
- Diệp thiếu, ngươi cũng nhìn thấy, người thần hành thương hội căn bản sẽ không gặp chúng ta, chúng ta nên quay về đi.
- Ta lại không tin.
Diệp Huyền cười nhạt một chút, nói với hai hộ vệ:
- Bỏ đi, trực tiếp gọi người phụ trách cao nhất của các ngươi xuống đây.
- Người phụ trách cao nhất?
Diệp Huyền nói lời này làm hai hộ vệ ngây ngốc, ngay cả La Mẫn cũng ngây ngốc.
Quản sự của người ta còn không gặp được, há lại cho chúng ta gặp người phụ trách cao nhất? Diệp thiếu không phải có bệnh đấy chứ?
Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949401/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.