Diệp Huyền lắc đầu, em bé đáng thương, chỉ có mấy viên đan dược đã có bộ dạng như vậy.
Đột nhiên trong đầu Diệp Huyền có linh quang lóe lên, làm như nghĩ đến chuyện gì đó, trong ánh mắt bắn ra hào quang hưng phấn, chỉ thấy hắn cười tủm tỉm nói:
- Kim Lân, có phải ngươi rất ưa thích ăn đan dược không?
Kim Lân gật đầu như gà mổ thóc.
- Kỳ thật ngươi muốn ăn nhiều cũng không phải không được, ngươi cũng nhìn thấy ta luyện chế đan dược cần tiêu hao lớn lượng linh dược, nếu như ngươi có đầy đủ linh dược thì ta sẽ luyện cho ngươi một ít, như vậy đi, một cây linh dược ngoài ngũ giai đổi một viên đan dược, ngươi cảm thấy như thế nào?
Diệp Huyền tươi cười giống như ma quỷ lừa tiểu hài tử.
Kim Lân quanh năm dừng lại trong phù quang bí cảnh, chắc hẳn nhất định sẽ có không ít linh dược, một cây linh dược đổi một viên đan dược, đây tuyệt đối là chuyện có lời.
- Điện hạ, ngươi nói là thực?
Đôi mắt Kim Lân tỏa sáng như hai bóng đèn.
- Ngươi chờ...
Rất nhanh, Kim Lân rời đi.
Qua mấy canh giờ, Kim Lân thở hồng hộc cầm một đống lớn linh dược trở lại, có trên trăm gốc ngoài ngũ giai đặt trước mặt Diệp Huyền.
- Điện hạ, đây là những thủ hạ của ta thu thập, nãi nãi, trước kia ta chỉ thuận miệng ăn tươi đám này, hương vị so với điện hạ ngươi luyện chế đan dược còn kém qua sxa, những năm qua ta ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1949121/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.