Chương trước
Chương sau
Bọn họ rất rõ ràng cách làm người của Diệp Huyền, nếu Diệp Huyền nói không cần thì hắn thật không cần.

Rất nhanh, phần của Thất Thải Hoa Liên của Diệp Huyền được đưa tới cho Vân Ngạo Tuyết.

Trong khoảng thời gian ngắn trong hạp cốc, tất cả luyện hồn sư của các đại vương quốc đều âm thầm gia tăng thực lực của mình, dốc sức liều mạng tiêu hóa thu hoạch trong phù quang bí cảnh.

Bọn họ chờ trong sơn cốc mấy canh giờ, đám người Loan Hồng không có đi ra ngoài.

Làm cho đám người Chúc Thiên Lam thập phần giật mình là, dựa theo đạo lý, nếu đám người Loan Hồng thông minh tuyệt đối sẽ không muốn bị yêu vương đánh chết, dù sao đám người Chúc Thiên Lam xem ra tính tình của yêu vương hỉ nộ vô thường nhưng cũng không tàn bạo.

Nhưng căn cứ thời gian mà xem, dù thế nào đám người Loan Hồng cũng nên đi ra ngoài.

Chẳng lẽ đám người Loan Hồng có biện pháp khác rời khỏi nơi này, hay đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn bên trong?

Đám người Chúc Thiên Lam suy đoán không thôi, dù sao đám người Loan Hồng đến từ Huyền Cơ Tông cường đại, nói không chừng thật sự có biện pháp rời khỏi nơi này.

Chờ thêm một ngày, rốt cuộc đám người Chúc Thiên Lam xác định ba người Loan Hồng không thể đi ra ngoài.

Hai ngày kế tiếp mọi người âm thầm gia tăng thực lực của mình.

Oanh! Oanh! Oanh!

Vào ngày cuối cùng, tại khu vực của Lưu Vân Quốc có từng khí tức cường đại bộc phát và điên cuồng tăng lên, hiển nhiên có vài người đột phá.

Đông Phương Ngôn Ngữ đại sư trực tiếp đột phá đến ngũ giai tam trọng, mà Khô Trần và Hà Chấn cũng đều bước vào cảnh giới ngũ giai Võ Tông, về phần Vân Ngạo Tuyết cũng đạt tới tứ giai tam trọng đỉnh phong, khoảng cách Võ Tông ngũ giai cũng chỉ còn một bước ngắn

Xem ra thu hoạch lớn nhất trong phù quang bí cảnh lần này chính là Lưu Vân quốc ah.

Các vương quốc khác nhìn thấy, trong nội tâm không khỏi cảm khái, trong đó đám người Chúc Thiên Lam cũng mơ hồ suy đoán ra nguyên nhân vì sao đám người Đông Phương Ngôn Ngữ đột phá liên tục, hẳn là phục dụng Thất Thải Hoa Liên, tuy bọn hắn không biết vì cái gì yêu vương không có cướp đi Thất Thải Hoa Liên nhưng trong lòng không có bất cứ ghen ghét nào.

Lúc này đi vào phù quang bí cảnh hắn trực tiếp bước vào cảnh giới luyện hồn sư ngũ phẩm, trở thành đệ nhất luyện hồn sư ngũ phẩm suốt mấy trăm năm qua của liên minh mười ba nước, thực lực cũng là đột phá đến ngũ giai đỉnh phong, đối với Chúc Thiên Lam mà nói đã không có gì đáng giá tiếc nuối.

Hiện hắn đang lo lắng là Huyền Cơ Tông nhìn chằm chằm vào phù quang bí cảnh cần làm sao bây giờ, dù sao cho dù hắn đột phá luyện hồn sư ngũ phẩm, thực lực liên minh mười ba nước vẫn quá yếu ớt, căn bản không thể nào so sánh với Huyền Cơ Tông.

Trong khi đám người Phương Ngôn Ngữ đang tu luyện, Diệp Huyền mấy ngày qua không có ở trong sơn cốc, hắn rời khỏi sơn cốc, tìm một khu vực bí ẩn luyện chế đan dược.

Đồng thời hắn cũng phân phó Kim Lân, bảo nó an bài thủ hạ dưới tay đi tìm tung tích của Chu Lương.

Kim Lân với tư cách là vương giả trong bí cảnh, yêu thú và Huyền thú dưới trướng nhiều không biết bao nhiêu, nói không chừng có thể tìm ra tung tích của Chu Lương.

Nghe theo Diệp Huyền phân phó, Kim Lân tự nhiên không dám chậm trễ chút nào, lập tức an bài xong xuôi, mà hắn phát hiện Diệp Huyền lại có thể luyện chế đan dược thì giật mình tới tột đỉnh

Luyện chế đan dược luôn luôn là độc quyền của nhân loại, lúc nào Huyền thú bọn chúng có thể luyện chế.

Việc này làm Kim Lân cảm thấy Diệp Huyền ngưu bức, càng bội phục.

Kiếp trước Diệp Huyền có được địa hỏa Tẩy Tâm Hỏa, hắn cực kỳ hiểu đặc tính hỏa diễm, bởi vậy vô tận dung hỏa mặc dù là thiên hỏa nhưng trong khoảng thời gian này Diệp Huyền đã mò thông thấu đặc tính vô tận dung hỏa, trực tiếp dung nhập vào trong quá trình luyện chế đan dược.

Có vô tận dung hỏa đạo là thiên hỏa hỗ trợ, tốc độ luyện chế của Diệp Huyền cực nhanh, công phu rất nhanh, hắn luyện chế hơn trăm viên đan dược.

Những đan dược này, mỗi một viên đều ngoài ngũ phẩm, chúng tỏa ra hương thơm đan dược đặc thù.

Dường như nưửi thấy hương thơm của đan dược, Tiểu Tử Điêu lúc này xuất hiện trước mặt của Diệp Huyền, ôm lấy một viên đan dược, Gặc... Gặc... Nhấm nuốt, bộ dạng hưởng thụ.

- Tiểu gia hỏa này, lại càn quét.

Diệp Huyền hung hăng xách lỗ tai Tiểu Tử Điêu, Tiểu Tử Điêu lại làm ngơ không quan tâm tới, từ đó Diệp Huyền lại im lặng nhưng bắc đắc dĩ nhiều hơn.

Tuy Diệp Huyền biết rõ, Tiểu Tử Điêu rất hiểu đúng mực, tuy bảo vật nào cũng muốn tới phân một chén canh nhưng tuyệt đối sẽ không chiếm lấy sạch sẽ, hơn nữa Diệp Huyền cũng không có biện pháp với nó cho nên không nói gì.

Ôm một đống đan dược, Tiểu Tử Điêu nhanh chóng chui vào trữ vật giới chỉ.

Nhìn thấy Diệp Huyền xách lỗ tai của Tiểu Tử Điêu, Kim Lân ở bên cạnh sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh, thẳng đến khi Tiểu Tử Điêu tiến vào trữ vật giới chỉ thì nó mới ổn định lại, nhìn Diệp Huyền luyện chế tốt đan dược, liếm liếm đầu lưỡi, cẩn thận hỏi thăm:

- Điện hạ, có thể cho ta ăn chút đan dược không?

Diệp Huyền nghi hoặc nhìn Kim Lân, hắn luyện chế đan dược đều là một ít đan dược ngũ phẩm, đối với yêu vương như Kim Lân mà nói căn bản không có tác dụng gì, Kim Lân muốn ăn thì hắn cũng cho đối phương một ít.

Kim Lân lúc trước nhìn thấy Tiểu Tử Điêu ăn đan dược với dáng vẻ say mê như thế, trong nội tâm hâm mộ không thôi, hiện tại Diệp Huyền cho nó một ít, lúc này nó cầm lấy một viên sau đó cẩn thận nhắm nuốt, hương vị đan dược bao phủ tâm thần, đôi mắt của nó híp lại hưởng thụ.

Ăn ngon, ăn quá ngon.

Kim Lân cho tới bây giờ chưa từng ăn thứ gì ngon như thế, khó trách lúc trước Tiểu Tử Điêu say mê như vậy, thì ra đan dược điện hạ luyện lại ngon như thế.

Nó không ngừng ăn đan dược, chỉ chốc lát sau Diệp Huyền cho hơn mười viên đan dược đều tiến vào bụng của nó.

- Điện hạ, đều ăn xong.

Kim Lân nhút nhát e lệ khép ngón tay lại, đôi mắt nhìn chằm chằm vào đan dược của Diệp Huyền.

- Ăn nhanh như thế?

Diệp Huyền ăn kinh ngạc.

- Đúng thế, ăn quá ngon, không nghĩ tới đã ăn xong rồi.

Kim Lân như hài tử phạm sai lầm, bộ dạng rụt rè.

Diệp Huyền đầu đầy mồ hôi lạnh, trong nội tâm im lặng, cảm thấy Kim Lân ăn đan dược như ăn kẹo đường.

- Ah, cho ngươi thêm một ít, lúc này nhớ bớt ăn một ít.

Diệp Huyền lại cho Kim Lân một đám đan dược, hiển nhiên có vài chục viên.

- Ân, về sau ta mỗi ngày chỉ ăn mười viên.

Kim Lân lại nhẫn tâm nói một câu, cẩn thận cất giấu đan dược.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.