Nói giỡn gì vậy? Người này bị điên hay sao, giá khởi đầu chit mới có mười vạn huyền tệ, gã kêu giá đầu tiên liền hét lên tới năm mươi vạn, để người khác còn ra giá kiểu gì nữa.
Tên mập mạp chết tiệt này, rốt cuộc là bất lực tới cỡ nào chứ, cho dù là tình thế bắt buộc đi nữa thì cũng phải từ từ thêm giá mới đúng chứ.
Cái tên này thuần túy là người điên!
Nếu như là thứ bình thường thì rất nhiều người đều sẽ quen thói trực tiếp bỏ quyền rồi, không cần phải ra giá với một kẻ điên.
Chỉ là giá trị của long cốt tráng dương thảo này quá lớn rồi, đối với rất nhiều nam nhân mà nói, đây tuyệt đối còn trân quý hơn hết thảy các loại bảo vật khác, hơn nữa người có tiền ở vương thành này thật sự là quá nhiều.
Sau khi im lặng một phen, rất nhanh liền có người tiếp tục ra giá.
- Năm mươi mốt vạn huyền tệ!
- Năm mươi hai vạn!
Một đám thanh âm vang lên, tất cả những vị lão gia nhà giàu sáu bảy chục tuổi, tuổi già sức yếu kia, mỗi người đều sắp tới độ tuổi cổ lai hi tới nơi rồi, còn muốn trọng chấn hùng phong nữa chứ.
- Bản thiếu gia ra một trăm vạn!
Tiếng la chói lói kia lại trực tiếp vang vọng khắp phòng đấu giá.
Cái gì, một trăm vạn á?
Những người đang tham gia cạnh tranh kia đều tức giận sắp phát điên tới nơi rồi.
Tên này điên khùng như vậy, ai còn dám chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948665/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.