Rầm!
Trần Tinh còn chưa nói hết thì Diệp Huyền đã về phòng của mình đóng cửa lại.
- Huyền thiếu hẹp hòi quá đi, đúng là trọng sắc khinh bạn mà, hào phóng với tình nhân của mình như vậy, nhưng lại keo kiệt với bạn bè, đúng là quen nhầm bạn xấu mà.
Trần Tinh nhăn nhó lầm bầm.
- Ngươi nói cái gì?
Bên cạnh bắn tới ánh mắt gần như có thể giết người của Lãnh Dĩnh Oánh.
- Không có gì, cái này, vừa rồi cảm ơn nhiều.
Trần Tinh phóng cái vèo về phòng mình, rầm một tiếng đóng cửa lại.
Sau khi gã tu luyện công pháp mà Diệp Huyền đã thay đổi kia, cũng cảm thấy bị thuyết phục không thôi đối với dũng khí và khí phách ban nãy mình đại phát thần uy, một mình độc đấu bốn tên, mặc dù bị thương, nhưng trong lòng cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Bên ngoài đình viện, bốn tên thiếu niên đuổi theo hoa phục thiếu niên với vẻ không cam lòng, ủ rũ, trên mặt mang theo vẻ khó hiểu.
- Thành sư huynh, vừa rồi có chuyện gì vậy, sao ngươi không nói một lời đã bị tiểu tử kia chế phục rồi?
- Đúng đó, Thành sư huynh, vừa rồi có chuyện gì vậy?
- Không phải là vì ngươi muốn bày ra một mặt phong độ của ngươi trước mặt hai vị mỹ nữ kia mà cố ý không đánh trả đấy chứ? Cái này không giống phong cách của ngươi chút nào.
Cả đám đều mở miệng hỏi, cảm thấy không dám tin với biểu hiện của Thành sư huynh khi nãy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-hon-ton/1948448/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.