Còn một tháng nữa là đến ngày dự sinh của Sơ Âm, cũng là lúc chiến sự đang căng thẳng, Tịch Nhiên vậy mà triệu hồi ba nhóm Thân vệ đang ở Thương Dạ Địa trở về.
Khi bọn họ vừa xuất hiện ở truyền tống trận, nhìn thấy người đón mình là Lam Vũ thì ngại ngùng quay mặt chỗ khác. Từ ngày Phong Nguyệt rơi xuống vách núi, mặc dù Tịch Nhiên cũng có bảo các nàng để ý nghe ngóng tìm kiếm, nhưng mà đều không có kết quả.
Lam Vũ nhìn thấy bọn người Linh Lăng né tránh ánh nhìn của mình thì ánh mắt mong có chút mong chờ cũng trở nên ảm đạm. Không nói không rằng dẫn phía trước đưa họ đến Nghị viện.
Nghị viện lúc này có mấy người đã ngồi sẵn chờ nhóm Thân vệ. Ngồi trên chủ vị là Tịch Nhiên đnag nhắm mắt giống như là ngủ say. Đứng một bên là Mặc Hiên, thần thái nghiêm nghị. Ngồi phía dưới là Minh Viễn bộ dạng ngả ngớn uống trà, bên cạnh hắn lại là một người thần bí mặc linh phục mũ trùm che khuất gương mặt, hắn tĩnh lặng ngồi như pho tượng. Đối diện Minh Viễn là một nữ tử có đôi mắt xinh đẹp đeo mạng che mặt, ngồi cạnh nàng là một nam tử không anh tuấn nhưng toát ra khí tức lăng lệ.
Nhóm Thân vệ bước vào lập tức quỳ xuống thi lễ với Tịch Nhiên.
“Linh chủ thiên an!”
Tịch Nhiên thản nhiên mở mắt nhận lễ, khoát tay nói.
“Được rồi, đứng dậy cả đi. Các ngươi bôn ba mệt nhọc. Ngồi xuống rồi mới nói.”
Khi các Thân vệ đã an vị chỗ ngồi, mọi người mới để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thien-dia-than-luc-chi-tranh/1737208/chuong-32.html