Khinhìn người khác mỉm cười, anh có nhớ em không?
1.
Mấy ngày sau đó, trong lòng Đồng Đồng cứ luẩn quẩn một câu hỏi – nếu Lục HyThần không điên, vậy thì hành động hôm đó của anh ta là thế nào?
Cô quyết định nói chuyện nghiêm túc với Lục Hy Thần,đồng thời phải cảnh cáo anh.
Buổi chiều tan làm ở tòa soạn, Đồng Đồng đi theo LụcHy Thần xuống lầu, sau đó gọi anh vào rừng long não. Khi ánh mắt hai người gặpnhau, tia sáng trong ánh mắt của Lục Hy Thần khiến dũng khí của cô giảm xuốngmấy phần.
Đồng Đồng cúi thấp đầu đá mấy chiếc lá long não rơidưới chân mình, sau đó ngẩng đầu lên nhìn anh, nói:
- Nếu anh cảm thấy làm như vậy rất thú vị thì tôikhuyên anh nên từ bỏ đi. Không ai chơi với anh đâu!
Lục Hy Thần hỏi ngược lại cô bằng giọng thách thức:
- Tôi không thể thích em sao? Em đang sợ điều gì?
Câu nói thẳng thắn khiến Đồng Đồng đứng sững. Cô caumày nói:
- Anh điên rồi! Có phải anh ăn hiếp tôi quen rồi không, trong đầu anh đang nghĩlinh tinh cái gì vậy?
Lục Hy Thần nhìn Đồng Đồng rất lâu, ánh mắt của anhnhư một tấm lưới nhốt cô lại trong đó. Anh nói:
- Có phải em không chấp nhận được không? Em biếtkhông, em giống như một đốm ma chơi không chịu yên phận, tới làm đảo lộn cuộcsống của tôi, khiến tôi không thể không chú ý tới em, nói thật lòng, em khôngthông minh, không xinh đẹp, rất khó gần, nhưng tôi có cảm giác với em.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-thao-chua-tan/1874150/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.