Hắn lập tức đứng dậy, đi tới chỗ của ma nữ đang giam cầm, khuôn mặt vốn tiều tụy mệt mỏi vì mấy tháng qua ngủ không ngon giấc, bắt đầu có dấu hiệu lão hóa. Lưu Khánh Minh nhìn bóng dáng kinh tởm của Hồ Nhã Thanh, vậy mà không hề có nửa điểm sợ hãi, ngược lại còn ẩn chứa sự ôn nhu chưa từng có, khiến cô cảm thấy không quen mắt.
“Em à! Bọn anh đến đây đúng là muốn điều tra cái chết của em, hi vọng mau nói cho anh biết ai là thủ phạm. Để ạn và đạo sĩ ra tay giúp đỡ em đem kẻ đó ra khỏi bóng tối!”
Hồ Nhã Thanh sững sờ hỏi, giọng hòa nhã hơn vừa rồi.
“Mày… mày nói thật sao?”
“Thật! Nếu bọn anh muốn bắt hồn em đi, thì chỉ cần Thái Sơn đạo sĩ phất tay một cái là đem em nhốt lại rồi. Đâu cần phải ở đây khuyên cho tốn công tốn sức?”
Bát Trọng cũng gật gù đáp theo.
“Phải đó em, Bọn anh thật sự không có ý xấu!”
Hồ Nhã Thanh bán tín bán nghi, nhìn chằm chằm vào bốn người họ, thấy trong mắt bọn họ không có vẻ gì giấu diếm, lúc này mới thật sự coi như tin tưởng. Cô thở hắt ra một hơi, ma khí tỏa ra xung quanh liền thu hẹp lại, sau đó biến mất hoàn toàn, không còn uy áp nặng nề như trước nữa. Hai anh em Lưu Khánh Minh cùng Bát Trọng mới lấy lại được nhịp thở, đứng đối diện ma nữ quả thật là tra tấn tinh thần!
Cảm thấy cô ta đã hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, Thái Sơn cũng không nỡ trói lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-nhan-di-gioi/5059494/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.