“Không trả! Không trả! Các ông đi mà tìm con khác bù vào!”
Thái Sơn vừa mở cửa, đã thấy một bóng người thanh niên mặc y phục màu xanh, tuổi tầm mười tám, trong tay ôm con gà trống, to chắc cũng hơn năm ký, không ngừng chạy vòng vòng trước sân.
Điều làm anh kinh ngạc chính là, trên đỉnh đầu thiếu niên xuất hiện vầng sáng mờ nhạt phóng thẳng lên trời. Thái Sơn không khỏi nhìn lại vài lần, đúng là có cột sáng trên đầu người đó.
Một người làm trẻ tuổi chạy tới, khi gã thấy Thái Sơn, lập tức cung kính chào.
“Chào anh!”
Thái Sơn nhìn hắn cười một cái, sau đó hỏi.
“Người mà các anh đuổi theo là ai vậy?”
Gã ta nói.
“Đó là Lưu Khánh Trình, từ nhỏ hay điên điên khùng khùng, thường xuyên làm loạn không cho ai ngủ. Bây giờ vào trong chuồng bắt trộm chiến kê của ông chủ, hại tụi tôi đuổi theo nãy giờ nè!”
Thái Sơn nghi hoặc nhìn người thanh niên lần nữa, lúc này anh mới chú ý tới con gà trong tay gã. Đó là một con gà trống cỡ năm sáu ký, thân hình uy vũ lực lưỡng, bộ lông dày đặc nhiều màu sắc, mào đỏ, cựa như răng nanh.
Nhất là cặp mắt đỏ rực của nó, khiến Thái Sơn phải lạnh toát hết cả sống lưng, thất kinh nói nhỏ.
“Con gà đó là Kê Tinh?”
Bóng dáng Lưu Khánh Trình biến mất trước mặt, để lại Thái Sơn ngơ ngác một hồi. Vốn định đuổi theo nhưng đã thấy hai người đi tới, đó là quản gia và ông lão Lưu Khánh Đơn!
Thái Sơn vội lễ phép chào hỏi.
“Con chào ông!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-nhan-di-gioi/5059485/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.