Tà Thuật Đen
Chương 4: Lưu Gia Kỳ Lạ.
Vừa về phòng chưa được bao lâu liền nghe tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài. Thái Sơn còn chưa kịp thay đồ, đã phải giật mình kinh ngạc, đêm hôm khuya khoắt, ai lại đến gõ cửa vào giờ này? Anh mang theo nghi hoặc tiến ra mở cửa, đập vào mắt Thái Sơn là dáng người con gái tầm hai mươi ba hai mươi bốn, dung nhan tương đối xinh đẹp, mặc trên người chiếc váy màu xám.
Anh cau mày khó hiểu, giọng tò mò hỏi.
“Cô là???”
Cô gái nhìn Thái Sơn cũng thầm giật mình, không ngờ đạo sĩ lại trẻ tuổi như vậy, lại còn khôi ngô tuấn tú.
Cô mang tâm trạng lo sợ, sắc mặt có phần xuống sắc hơn hẳn, lật đật nói, bên trong còn không giấu một tia hâm mộ.
“Tôi là vợ của Lưu Khánh Trung, tên Tố Uyên! Anh là đạo sĩ mà Lưu gia vừa mới mời về phải không? Chuyện đánh đuổi bóng dáng chị ấy tôi nghe đám hạ nhân nói qua rồi… Không ngờ anh lại có thể khiến chị ấy sợ hãi như vậy!”
Thái Sơn bừng tỉnh hiểu ra, vội hỏi.
“À! Thì ra là con dâu thứ nhà họ Lưu, không biết cô đến tìm tôi giữa đêm hôm khuya khoắt, là có chuyện gì muốn nhờ sao?”
Tố Uyên nghiêm túc gật đầu, sau đó vội nói.
“Đúng vậy! Tôi4100đến đây gặp anh có việc cần giúp đỡ!”
“Cô cứ nói thẳng, không phải ngại!”
“Anh có phiền không mình vào trong nói chuyện một lát?”
Nghe Tố Uyên đề nghị, Thái Sơn chợt sững sờ, nhìn thấy bàn đá ở ngoài sân trước mặt, bèn chỉ tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-nhan-di-gioi/5059484/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.