Chương trước
Chương sau
Quỳ Liên nghe vậy liền có chút ngạc nhiên, nàng vốn chỉ định hỏi cho vui thôi, không nghĩ đến hắn lại trả lời thật.

Bội Tín Huyết Khế không phản ứng, đương nhiên cũng biểu thị câu trả lời của hắn là thật, nàng có chút khó hiểu hướng hắn nói ra:

“Ngươi không sợ ta dùng thông tin này bán ngược lại Dạ Ma để truy sát ngươi sao?”.

Khương Hy mỉm cười, hai chân từ tốn bước lại đến gần nàng rồi đáp lại:

“Quỳ Liên, nàng nghĩ trong số tu sĩ đồng cấp tại Dạ Ma, có người giết được ta sao?”.

Quỳ Liên cười cười lắc đầu, suy nghĩ một chút, nàng nói ra:

“Khương . . . công tử, vậy ngươi có thể giải trừ Bội Tín Huyết Khế được chứ?”.

Khương Hy cảm thấy có chút hơi buồn cười, hắn chưa từng buộc ai phải gọi mình là ‘công tử’ mà nhưng hầu như những người nào gặp hắn cũng xưng như vậy.

Nhiều khi tồn tại rất nhiều loại danh xưng tương đồng khác như Khương đạo hữu, Khương thiếu hiệp nhưng tất cả đều không hề được dùng, thậm chí còn chưa từng được cân nhắc.

Hắn từng nghe người khác nói khí chất của bản thân là thứ không thể thay đổi được, chỉ cần dựa vào đó thôi cũng đủ biết được người khác nên xưng hô hắn như thế nào.

Sau đó, hắn nhìn vào Bội Tín Huyết Khế một chút rồi phẩy tay, đạo huyết quang trên cánh tay phải ngay lập tức biến mất không còn chút vết tích.

Đồng dạng, Quỳ Liên cũng giải trừ Bội Tín Huyết Khế do nàng lập ra. Nhìn vào khía cạnh khách quan thì giao dịch của bọn hắn đã xong hết, tự nhiên không cần phải ước thúc lẫn nhau làm gì.

Huyết quang hóa huyết vụ tiêu biến mất, song phương không hẹn cùng thở ra một hơi, kế tiếp, hắn nhìn nàng, nàng cũng nhìn hắn rồi mỉm cười.

Oanh!

Đột nhiên, bọn hắn đồng loạt xuất chưởng đánh vào nhau, xung lực tỏa ra cực kỳ kinh người, khí thế cũng thịnh không hề kém một chút nào.

Khí tức của Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều cùng Trúc Cơ cảnh đỉnh phong Hợp Thập Kiều buông ra không hề giữ lại.

Vừa ra chiêu liền là đại chiêu.

Song chưởng tách ra, Khương Hy lùi năm bước, Quỳ Liên lùi ba bước, cao thấp thế nào đều đã phân rõ.

Quỳ Liên nháy mắt với hắn rồi mỉm cười nói ra:

“Khương công tử, ngươi còn hơi kém một chút để làm đạo lữ của ta nha”.

Khương Hy cười cười đáp lại:

“Hi vọng lên Kim Đan cảnh nàng không tự ngạo đến thế”.

Quỳ Liên khẽ cười nói tiếp:

“Thời điểm lên Kim Đan cảnh, hi vọng ngươi không bị bỏ lại quá xa”.

Vừa dứt lời, nàng liền quay lưng phi thân rời đi, Khương Hy không cản, linh thức của hắn khẽ động khai mở một thông đạo nhỏ để nàng đi ra.

Trước đó, Khương Hy đã quan sát dị tượng ở trên bầu trời rồi, hắn quá quen thuộc với Vệ Khắc Nguyên nên cũng không ngạc nhiên gì khi thấy mặt trời khổng lồ như vậy cả.

Cho nên nhân lúc này hắn nên để cho Quỳ Liên rời đi sớm, nàng vừa ra ngoài, trong tay lập tức xuất hiện một trương phù, phù này chính là Truyền Tống Phù.

Nàng nhẹ nhàng truyền linh thức vào trong đó, một luồng ánh sáng đột nhiên xuất hiện bao bọc lấy nàng rồi phóng ra khỏi phạm vi Bạch Dương sơn mạch.

Bạch Dạ Ma Tôn ở trên bầu trời phát hiện ra luồng ánh sáng này, đồng thời lão cũng phát hiện ra được khí tức của Quỳ Liên ở trong.

Ngay lập tức, lão không do dự gì trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo nàng.

Bạch Dạ Ma Tôn rời đi đương nhiên dẫn đến sự chú ý của Vệ Khắc Nguyên cùng Quỷ Mâu trưởng lão.

Bọn hắn quay sang nhìn nhau một chút rồi tách ra phương xa, đồng loạt giương mắt giám thị về lớp kết giới kia.

Khương Hy không thấy được thân ảnh của hai người nhưng dư uy chiến đấu đã biến mất, tự nhiên cũng đồng nghĩa với việc cả hai đã chuyển sang nhìn chằm chằm về phía hắn.

Hắn chỉ cần Quỳ Liên rời đi an toàn là được, còn chuyện xảy ra tiếp theo sẽ do nàng tự thân biên đạo ra là được.

Mặc dù hắn không thể đoán được nàng đang nghĩ gì nhưng chí ít nàng sẽ tuân thủ giao ước, Nhân Gian Mị Thể của nàng đã được khai mở, con đường tu hành về sau của nàng sẽ cực kỳ xa.

Khương Hy chưa từng thấy được bất kỳ người nào sở hữu Nhân Gian Mị Thể có thể bước vào được Nguyên Anh cảnh cả, bởi vậy, mọi thứ hắn biết về thể chất này đều có dính đến hai chữ ‘nghe đồn’.

Cho nên hắn muốn nhìn thấy phong thái của nàng khi bước chân vào cảnh giới đó.

Về phần lo lắng về sau đánh không lại nàng thì bỏ đi, nàng đánh không lại hắn, đồng dạng hắn cũng đánh không lại nàng.

Nàng là Thiên Hồn Ma Mạch Trúc Cơ, hắn là Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ.

Nàng sở hữu Nhân Gian Mị Thể, hắn sở hữu Sắc Dục Thể.

Bất kể ở phương diện tiên thiên nào, hắn cũng sẽ không sợ nàng, nội tình của hắn không hề thua kém nàng, nếu có thua thì cũng chỉ thua thiệt thời gian hai năm mà thôi.

. . .

Quỳ Liên rời đi, Khương Hy nhìn lên bầu trời rồi mỉm cười nhẹ, linh thức khẽ động, dưới chân hắn xuất hiện hàng loạt đồ án trận văn cực kỳ cao thâm.

Từng trận đồ án này xoay quanh hắn không ngừng rồi sáng lên một trận. Sau đó, lớp kết giới kia mỗi lúc một thu lại bao bọc lấy hắn rồi biến mất.

Vệ Khắc Nguyên nhìn thấy cảnh này liền âm thầm giật mình không thôi, hắn sao không nhận ra được đây là gì.

Bạch Dương Truyền Tống Đồ Trận.

Đại trận này là một trong những cấm chế hãi hùng nhất của Cửu Tiêu Tông, người có thể khu sử được trận này cũng chỉ có mỗi các đời tông chủ cùng ngũ trưởng lão.

Vệ Khắc Nguyên là đại trưởng lão nhưng quyền lực của hắn lại nằm ở Chấp Pháp Điện chứ không phải Công Thư Lâu, tại Công Thư Lâu, hắn dù có tu vi cao hơn thì cũng phải chịu thấp hơn Phù Linh lão quỷ kia một đầu.

Bạch Dương Truyền Tống Đồ Trận đã kích hoạt chứng tỏ người trong kia vấn đề cực kỳ lớn.

Thần thức của Vệ Khắc Nguyên tỏa ra bao phủ toàn bộ ngàn dặm, khí thế của hắn cũng mạnh một cách dọa người nhưng đáng tiếc, thần thức của hắn có mạnh hơn nữa cũng không thể tìm ra được thân ảnh Khương Hy.

Đồng dạng, sau khi Quỷ Mâu trưởng lão phát hiện ra không gian có dị động cùng với việc khí tức của Khương Hy biến mất, lão đã nhanh chóng sử dụng thuấn di để chạy ra khỏi Bạch Dương sơn mạch.

Lão không phải đồ ngu, đấu với Vệ Khắc Nguyên một trận lão đương nhiên biết hắn có tu vi gì, Khương Hy đã không ở đây, lão còn nán lại thêm một giây thì cái xác hôm nay ở đây chính là lão.

Về phần tung tích của Khương Hy, trốn ra khỏi đây rồi từ tốn tìm hiểu sau cũng được.

Vệ Khắc Nguyên không quản Quỷ Mâu trưởng lão, lão là sát thủ, một khi đã lẻn đi thì hắn có ba đầu sáu tay cũng không tìm ra lão nổi.

Huống hồ bây giờ hắn còn đang có việc nguy cấp hơn cần phải điều tra.

Cấm tự Bạch Dương bị sát thủ Dạ Ma thôi động đã đủ tạo thành chuyện lớn rồi, Công Thư Lâu nhất mạch tuyệt đối không thoát khỏi quan hệ.

Nhưng Bạch Dương Truyền Tống Đồ Trận xuất hiện thì sự việc đã không còn là chuyện lớn nữa, đây chính là đại họa giáng lên đầu Cửu Tiêu Tông.

Bạch Dương Truyền Tống Đồ Trận là trận pháp có thể giúp tu sĩ tự do di chuyển qua lại ở mọi vị trí ngay trong Bạch Dương sơn mạch này.

Dãy sơn mạch này là địa bàn cũng như xương sống của Cửu Tiêu Tông, cho nên số lượng người được biết tuyệt đối không được quá một bàn tay.

Nay tòa trận pháp này xuất hiện, Vệ Khắc Nguyên không thể không nghi ngờ cao tầng của tông môn được.

Thương Nguyên chân nhân chắc chắn không phải, tông chủ phản bội lại chính tông môn thì còn ra thể thống gì nữa, hơn nữa Thương Nguyên còn nắm nhiều thứ đáng sợ hơn tòa trận pháp kia nhiều.

Phù Linh chân nhân đã sớm tọa hóa hai mươi năm, hiềm nghi của lão gần như không hề có một chút nào.

Suy nghĩ một hồi, Vệ Khắc Nguyên ngay lập tức ngự không trở về Cửu Tiêu Tông, đại sự lớn bậc này hắn cần phải bàn luận với Thương Nguyên.

. . .

Cùng thời điểm đó, Khương Hy đột nhiên xuất hiện ra tại một vị trí khác, vị trí này so với vị trí ban đầu thì cách nhau cực kỳ xa, Truyền Tống Phù của Quỳ Liên cũng không thể nào so bì được.

Nếu nói vị trí ban đầu của hắn là ở phía Bắc của Bạch Dương sơn mạch thì bây giờ hắn lại ở tận cực nam, giáp với lại địa bàn của Huyền Thủy Am.

Khương Hy xuất hiện ra, ngay lập tức trên người hắn liền phủ lên một tầng sương trắng, đỉnh đầu còn treo một mặt trăng mờ nhạt.

“Thần thông - Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ”.

Sau đó, hắn liền vận Nhân Gian Hành Tẩu lên rồi chạy thẳng về phía tây, mục tiêu Hoàng Thành Đại Tinh.

Khương Hy có niềm tin rất lớn với thần thông Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ bởi hắn không lo sẽ bị Thương Nguyên dùng toán mệnh thiên cơ tìm ra vị trí của hắn.

Xem như lão có lợi thế của Bạch Dương sơn mạch thì cũng không thể nào tra ra nổi hắn.

Ngay từ đầu đặt chân vào dãy sơn mạch này, lợi thế của Khương Hy đã đầy mình, hắn hoàn toàn nắm chắc bảy thành có thể đánh chết Quỳ Liên.

Coi như nàng có hậu thủ của Nguyên Anh cảnh thì cũng không thoát được cái chết.

Nhưng tính đi tính lại thì bản thân hắn cũng không thể nào ngờ nổi nàng là Nhân Gian Mị Thể. Cho nên mọi sự đều bị rẽ ngang ngay tức khắc.

Bất quá một chuyến này hắn cũng lời lớn rồi.

Đoạn thời gian sau hắn quay trở lại phân đà ở Hoàng Thành báo cáo sau cũng được.

. . .

Dọc đường này Khương Hy cũng không chạy thẳng về Hoàng Thành mà còn chạy loạn một vòng ở địa bàn ngoại vi của Huyền Thủy Am đã rồi mới chạy ngược về từ hướng nam.

Hắn có niềm tin với Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ nhưng cẩn thận một chút cũng không phải thiệt, ngược lại còn giúp hắn vô tình xóa bỏ được không ít cái đuôi đâu.

Khương Hy tập trung vào Quỳ Liên nhưng cũng chưa bao giờ quên đi ba chữ Quan Nhân Các, thế lực này so với Dạ Ma còn muốn bí ẩn hơn.

Hắn tiềm phục bốn năm tại Hoàng Thành còn chưa bao giờ tìm ra được vị trí phân các của Quan Nhân Các.

Thậm chí hắn còn hỏi thử Minh Mạc rồi nhưng đến Minh Mạc không ngờ cũng không biết được phân các của Quan Nhân Các đang ở đâu.

Dựa theo góc độ này, có lẽ cũng chỉ có mỗi đại lão Nguyên Anh cảnh mới có thể nắm được vị trí cụ thể của Quan Nhân Các thôi.

Sau khi hắn hóa thân thành Vô Cửu hành tẩu thì sau lưng cũng bám theo không ít đuôi, tu vi đều là Kết Đan cảnh.

Khương Hy không ngại tu sĩ dưới Kim Đan cảnh nhưng đám bạch bào nhân kia lại có thủ đoạn theo dõi rất đặc hiệu, hắn không biết bằng cách nào bạch bào nhân lại có thể bám kịp hắn dù đã thi triển Nhân Gian Hành Tẩu.

Cho nên hắn mới phải đi vòng qua Huyền Thủy Am rồi âm thầm tạo ra ảo ảnh dẫn dụ bọn hắn đi sâu vào bên trong cỗ thế lực này, về phần mình thì âm thầm trở về Hoàng Thành.

Hắn không chắc thủ đoạn này có thể qua mắt nổi đám bạch bào nhân kia không nhưng từ lúc hắn bước vào cảnh nội của Đại Tinh thì bóng dáng của bạch bào nhân cũng ít đi dần.

. . .

Tốc độ của Khương Hy rất nhanh, không mất mấy ngày, hắn đã an toàn trở về Hoàng Thành rồi.

Hắn đưa tay lên ngực thở nhẹ ra một hơi, tránh được truy sát của Cửu Tiêu Tông, đồng thời cũng phải qua mặt được cả Quan Nhân Các nữa tự nhiên không phải chuyện dễ làm.

Nhưng cắt đuôi được hai cỗ thế lực này thì cũng không còn gì phải lo lắng cả.

Tên binh lính gác thành thấy hắn ngang nhiên xuất hiện không xếp hàng liền nhíu mày lại quát lên:

“Người kia, mau đứng lại!”.

Khương Hy nghe vậy liền quay người sang nhìn tên lính kia một chút, không đợi cho hắn nói thêm một câu, Khương Hy trực tiếp ném tấm lệnh bài thân phận ra.

Tên lính kia vừa tiếp lấy lệnh bài thì hai chân hắn run rẩy liên hồi không thôi, lệnh bài của Khương Hy sử dụng giống hệt với lệnh bài của tu sĩ Kim Đan cảnh, đều là lệnh bài đại biểu cho năm trăm vạn linh thạch kia.

Mặt khác, hắn không nhìn thấy được tu vi của Khương Hy, đương nhiên sẽ trực tiếp xem Khương Hy là tu sĩ Kim Đan cảnh rồi.

Ngay lập tức, hắn vội vàng ôm quyền khom người vái sâu nói ra:

“Tiểu nhân mắt mù không thấy trời cao, mong đại nhân tha mạng cho”.

Lệnh bài của Khương Hy có quyền lực ngang ngửa với quan lại Tòng Lục Phẩm, tên lính này xưng hô hai chữ ‘đại nhân’ cũng không sai.

Khương Hy không để ý đến lắm, hắn âm thầm dùng Cách Không Khiển Vật thu lại tấm lệnh bài thân phận của mình rồi trực tiếp vận Nhân Gian Hành Tẩu lên đi vào thành.

Từ đầu đến cuối im lặng không nói gì, bộ dáng khinh đạm phong vân tựa Tuyết Lam. Đây mới thực là tác phong của cao nhân tu hành.

Tên binh lính kia không phát hiện ra Khương Hy đã đi nên vẫn một mực cúi người vái sâu như vậy, cho đến lúc đồng bạn chạy đến gọi thì mới đứng dậy, hai chân vẫn còn run rẩy không ngừng.

Hắn còn muốn nhớ lại hình dáng của Khương Hy thế nào để về sau không phải phạm lại lỗi hôm nay nhưng không ngờ rằng, hắn lại không nhớ bất cứ thứ gì hết.

Sau lưng liền nhịn không được đổ ra một tầng mồ hôi lạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.