Thương thế của Khương Hy tuy không tính là nặng nhưng hắn vẫn muốn đình chiến một chút, bởi mục tiêu của hắn đã đạt được rồi.
Sau một hồi ăn hành không ngừng nghỉ, Thiên Nguyệt Thoái Phá đã chính thức bước vào tiểu thành rồi, dù chưa đến mức gọi là tùy tâm sở dục nhưng như thế này cũng đã rất tốt, chí ít cũng tiết kiệm được thời gian nửa năm tôi luyện.
Mặt khác, Nhân Gian Hành Tẩu cũng đang dần tăng tiến từng bước một, Khương Hy không yếu, hắn rất mạnh nhưng vì thế mà hắn lại khó chạm đến cực hạn.
Bởi đối thủ quá yếu, yếu đến mức hắn không thể tận hứng đánh một trận, đó cũng là lý do tại sao hắn thưởng thức Tuyết tướng cũng như âm thầm xem tên kia là bằng hữu.
Tuyết tướng đã giúp cho sở học chiến kỹ của hắn tăng lên một mảng phi thường rộng. Nếu như Tuyết tướng có thể ra ngoài thì chỉ cần đối luyện với hắn hai, ba năm thôi thì Khương Hy có thể đem Nhân Gian Hành Tẩu bước vào đại thành chi cảnh.
Theo cổ tịch của Cửu Tiêu tổ sư ghi chép thì Nhân Gian Hành Tẩu khi bước vào đại thành chi cảnh sẽ không khác gì khả năng thuấn di của tu sĩ Nguyên Anh cảnh cả.
Tại hậu kỳ tu luyện thì không giúp gì mấy nhưng Khương Hy tu luyện từ lúc nhập Trúc Cơ, chỉ cần cơ duyên đầy đủ thì hắn bước vào đại thành chi cảnh ở Kim Đan cảnh cũng không phải nói chơi.
Sở hữu thuấn di tại Kim Đan cảnh là ý vị gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-luc/2878614/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.