"Dừng"
"Điền đại phu, chúng ta dừng lại nghỉ một chút thôi", Phu xe trung niên nói.
"Được rồi, chúng ta nghỉ một chút", Điền đại phu ngồi trong xe nói ra.
Điền đại phu vén màn cửa xuống xe ngựa, ở ngoài là một thảo nguyên rộng lớn, duy chỉ có một con đường mòn mà lão đang đi. Theo sau lão là Khương Hy, hôm nay trông hắn ăn mặc sạch sẽ vô cùng.
Bình thường Khương Hy sẽ mặc y phục sờn cũ mà Điền đại phu cho nhưng hôm nay thì khác. Khương Hy đang mang trên người một bộ trường bào màu xanh ngọc, tóc được búi cao lên gọn gàng, tóc hắn vốn không quá dài nên búi lên lại không để lộ tóc thừa ra sau lưng. Thêm gương mặt vốn điển trai, Khương Hy bây giờ nhìn như một vị công tử nhà giàu đang đi du ngoạn, phu xe và Điền đại phu trông không khác gì gia nhân theo sau. Y phục trên người vốn là của hắn khi còn ở kỹ viện, vài hôm trước Chiêu Hồng Nan nhờ người đưa qua.
Lại nói Điền đại phu và hắn tại sao lại ở trên thảo nguyên. Ngày hôm qua, phủ Thành chủ có gửi tới một phong thư, nhờ cậy Điền đại phu. Trong thư nhắc đến một thị trấn phụ cận Nguyệt Hải Thành, trong một tháng này thị trấn đó gặp phải một loại dịch bệnh.
Loại dịch bệnh đó tốc độ lây lan tương đối chậm nhưng người bị bệnh lại thảm vô cùng. Người mắc bệnh ban đầu sẽ cảm thấy chóng mặt, triệu chứng tương tự như bị cảm nhẹ. Một khoảng thời gian sau người bệnh càng ngày càng yếu dần, da dẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-luc/106913/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.