Cheng!!!
Hà Tuyết Nguyệt thu kiếm ngang tay, thân kiếm khẽ rung động một cái. Mặc dù thanh kiếm này được ngưng tụ từ chân nguyên hệ băng của nàng nhưng nó lại có độ linh hoạt nhất định, không khác gì một thanh kiếm từ kim loại cả.
Đối diện với Hà Tuyết Nguyệt là Tà Hỏa Lão Nhân, giờ này thân thể của lão đã bị đóng băng không sai biệt lắm, hàng chục vết thương bị băng phong phủ kín, giống như từng con rết mọc ra từ trong cơ thể, nối liền xương khớp, phủ đầy vết thương. Bên ngoài còn phủ thêm một tầng băng đá, hoàn toàn bao trùm cơ thể.
Thân thể của Tà Hỏa Lão Nhân có thể nói rách nát không chịu nổi, tàn phá thành hàng chục miếng, miễn cưỡng bị băng đá gắn xếp vào với nhau. Nhưng Tà Hỏa Lão Nhân lại đang cười, nở một nụ cười vô cùng vặn vẹo.
Hà Tuyết Nguyệt có cảm giác không ổn, nhưng nhất thời không biết không ổn đến từ đâu, chỉ có thể cẩn trọng xem xét, đồng thời đánh lên vài tầng băng đá giam giữ lấy Tà Hỏa Lão Nhân.
Tà Hỏa Lão Nhân cũng mặc kệ cho Hà Tuyết Nguyệt băng phong mình, ánh mắt kích động nhìn về phía biển lửa hoàng kim trước mặt, nhìn về phía Trầm Mộng Thư.
Đột nhiên, trong cơ thể của Tà Hỏa Lão Nhân bốc lên một ánh lửa màu đen, điên cuồng, tà ác, vặn vẹo. Ngọn lửa màu đên này giống như muốn cắn nuốt tất cả, ăn mòn tất cả, khí tức làm người vô cùng chán ghét. Ngọn lửa nhanh chóng bốc lên, thiêu rụi toàn bộ thân thể của Tà Hỏa Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244736/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.