Liệt nhật thiêu đốt, hoàng dương như biển, lửa cháy cuồn cuộn giống như muốn đem huyền linh này thiêu đốt thành tro tàn, tận diệt không còn một vết tích.
Trầm Mộng Thư xếp bằng giữa biển lửa, khuôn mặt của nàng hiện rõ thống khổ nhưng nàng cũng không có cách nào, Nhật Linh Kiếp là kiếp của huyền linh, nàng không có cách nào để can thiệp vào cả, nhiều lắm dùng ý chí động viên một chút mà thôi.
Lửa này cũng không phải giống như bình thường, điên cuồng đốt cháy điên cuồng hủy diệt nhưng bên trong đó lại mang theo một cỗ năng lượng đặc thù, giống như một luồng hi vọng trong nỗi tuyệt vọng, ẩn chứa một sợi sinh cơ. Sợi sinh cơ này rất mờ nhạt, có thể nhận ra lại rất khó nắm bắt, vô cùng huyền diệu.
Theo hình dáng của linh đan không ngừng bị đốt cháy, linh đan bắt đầu dao động, run lên bần bật, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung vậy, bầu không khí vô cùng đè nén.
...
Rống!!!
Trầm Vạn Đạo thét dài một tiếng, một tiếng rống không còn giống với loài người. Thân thể của hắn nhanh như báo, một tay siết chặt Long Thương, một tay hóa thành trảo, phóng đến vị trí của Xích Luyện mà chộp xuống.
Xích Luyện vừa lui, vị trí mà hắn vừa đứng liền bị thay bằng một con băng khôi, băng khôi lạnh lẽo kèm theo băng độc ăn mòn toát ra cảm giác làm người vô cùng khó chịu.
Ầm!!!
Móng vuốt hạ xuống, băng khôi chia năm xẻ bảy. Không có chút khả năng chống cự nào liền bị Trầm Vạn Đại vỗ nát tan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244735/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.