“Ha ha ha, chúc mừng ngươi độ kiếp thành công, Mộng Thư!”
Bên ngoài Trầm Hương Cốc truyền đến một tiếng cười lớn, nghe hết sức vui vẻ. Ai không biết còn tưởng người này vô cùng thân thuộc với Trầm Mộng Thư cũng nên.
Trầm Mộng Thư đanh mặt lại, sát khí trên thân không hề che lấp bùng nổ, ánh mắt nàng nhìn về phía xa, mặc dù không trông thấy người nhưng có thể cảm nhận được cỗ khí tức kia, loại khí tức mà nàng căm ghét đến cùng cực. Nàng cũng không thả ngoan thoại gì, phá không mà đi, tốc độ nhanh đến gấp mười lần vận tốc âm thanh, bay thẳng ra ngoài sơn cốc.
“Ngô Phàm, nộp mạng!”
Trầm Mộng Thư quát lạnh một tiếng, bàn tày giơ lên, chân nguyên bùng nổ.
Huyền linh thuật: Thần Lâm Chi Nguyên.
Mười dặm rừng cây trước mặt của Trầm Mộng Thư hóa thành một màu đen tuyền, cỏ cây hóa thành gai sắt đâm thủng bầu trời.
Huyền linh thuật: Đại Hỏa Thần Uy.
Từ trong khu vực này, một ánh lửa cất cao, nhanh chóng lan rộng, bao trùm hơn năm dặm, đem toàn bộ gai nhọn biến thành từng bó đuốc hừng hực. Ánh lửa nóng đỏ thiêu đốt không ngừng, nhanh chóng khiến cho nửa cánh rừng hóa thành tro tàn.
Trầm Mộng Thư lấp lóe thân hình đã đến trên đầu Ngô Phàm, đánh ra một chưởng.
Huyền linh thuật: Phước lành chi quang.
Từ bàn bày của Trầm Mộng Thư đánh ra một chùm sáng chói mắt, sinh cơ bừng bừng, những sinh vật bị chùm sáng bao phủ này liền cảm thấy toàn thân khoan khoái, thương thế khôi phục. Ngoại trừ một người.
Ngô Phàm trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244719/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.