Càu nhàu một hồi Dương Thiên mới hoàn toàn giải tỏa được sự khó chịu cùng với thích nghi với đau đớn được, nội tâm của hắn bình tĩnh không ít. Hắn là người lý tính, cũng hiểu được sức mạnh không phải cứ chồng chất lên, không phải cứ một cộng một bằng hai được. Bên trong nội tâm quấy loạn cùng dọn dẹp nhưng động tác bên ngoài thì không hề chững lại. Thần hình của Song Đầu Hầu vạch phá không khí, lao đi với vận tốc gấp bốn lần vận tốc âm thanh, thêm vào đôi cánh trợ lực cực kỳ linh hoạt, thoáng cái đã đuổi đến Cửu Tiên Thánh Sư.
Có một bất lợi tương đối lớn ở trạng thái này, đó chính là Dương Thiên rất khó để sử dụng huyền linh thuật, cách duy nhất là dùng huyền văn mô phỏng ra huyền linh thuật để thi triển nhưng tinh thần của Dương Thiên đang phải gánh vác áp lực rất lớn, làm sao có đủ sự chuẩn xác mà xây dựng huyền linh thuật cho được.
Vận dụng được Ma Ảnh Phân Thân để cưỡng ép vào trạng thái tột cùng như thế này đã là điểm cuối cùng của Dương Thiên rồi, cho nên hắn chỉ có thể sử dụng lối công kích vật lý để cận chiến mà thôi.
Cũng may có Cố Ngưng Giới bù đắp về chênh lệch về chất lượng, dù không thể để huyền khí ngoại phóng quá xa nhưng hình thành vũ khí cực kỳ mạnh mẽ, ngang cơ với chân nguyên của huyền phủ cảnh.
Đôi cánh của Song Đầu Hầu bùng lên một cách mạnh mẽ, kích cỡ bất chợt tăng gấp ba, giống như ngọn lửa được đổ thêm dầu, kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244689/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.