Dương Thiên đối với việc đám yêu thú cuồng loạn cũng không biết gì hết, mà hắn cũng không thèm quan tâm làm gì cả, ánh mắt nhìn chằm chằm xuống phía dưới vực sâu, tốc độ rơi tự do không ngừng nhanh lên.
Sau khi không thể nhìn rõ ràng được phía bên trên kia nữa, có lẽ đã sâu xuống dưới cả nghìn mét, Dương Thiên ý niệm vừa động hóa thành một đám mây đen lơ lửng trên không trung.
Ảnh Hóa thân thể rất nhẹ hoàn toàn có thể để cho người ta phiêu phù trên không trung, thậm chí ở trên không trung mượn lực, đương nhiên không thể nào bay được, nhưng để Dương Thiên hạ xuống thong dong vô cùng.
Mà Dương Thiên muốn di chuyển, cũng giống như ở trong nước, hoàn toàn có thể mượn lực di chuyển phiêu phù, cùng việc ngự không phi hành cũng chẳng khác là mấy, chỉ là tốc độ chậm, càng nhảy cũng càng thấp, hạn chế cũng hơi nhiều.
Nhưng như thế là đủ rồi, ở trong cái vực không chút ánh sáng này đủ để hắn tránh thoát nguy hiểm, khỏi lo bị ngã chết.
Ánh mắt của Dương Thiên chớp động, hắn chẳng thể nhìn được đáy vực ở nơi nào, cũng chẳng dám rơi tự do xuống nữa, thân hình dán vào trên vách đá giống như một cái bóng, hướng đáy vực chạy đi, từ đầu đến cuối duy trì một đường thẳng.
Dương Thiên phải ghi nhớ phương hướng để mà chạy đi mới được, chứ tí nữa chạy nhầm vào khu vực của yêu thú cấp bày thì thảm rồi. Đương nhiên yêu thú có thể di động tấn công làng rồi, nhưng Dương Thiên cũng tính toán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244498/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.