Trưởng làng tay nắm tẩu thuốc, một tay đỡ lấy Thiết Quân. Thiết Quân tình huống thảm đến khó tả, toàn thân xương cốt gãy nát mấy chục cái, nội tạng cũng bị dập vỡ gần như toàn bộ, chỉ có trái tim còn đập yếu ớt mà thôi.
Thiết Quân cũng bất tỉnh từ lâu rồi, Minh Tiêu Cầm cũng bị người đánh thương, hấp hối chỉ còn có một hơi, muốn đem Thiết Quân nâng lên cũng không có sức lực.
Nếu không phải trưởng làng đỡ lấy kịp thời, Thiết Quân có thể đã ngã chết rồi.
Mà tình hình của trưởng làng cũng không khả quan lắm, hắn đã tiêu hao nguyên khí hơn một nửa rồi, nhưng đáng ra một vết thương cũng không có, còn Đông Khung Quân Hồ thì bị Hắc Giao đánh cho thương thế lỗ chỗ, mặc dù còn có thể chiến đấu, nhưng sức lực cũng không còn lại nhiều.
Trưởng làng mang chút dược dịch đổ vào miệng Thiết Quân, lại dán lên mấy tấm trị thương phù lục, lúc này ánh mắt nhìn lên trên không trung, ánh mắt thâm sâu chẳng biết tính toán cái gì.
Lúc này, trong ánh mắt của trưởng làng, một cái chưởng ấn đen nhánh đang không ngừng phóng to lên, hướng bọn hắn đổ ập xuống.
Trưởng làng con ngươi co rụt lại, tẩu thuốc nâng lên, một cột nguyên khí theo trong tẩu thuốc bắn ra, hướng bàn tay phóng đến.
Ầm!
Ù! Ù! Ù!
Lần này tiếng va chạm vang vọng, bàn tay cũng không phá nát nữa mà lấy thế nghiền nát bẻ gãy, mạnh mẽ trấn áp cột nguyên khí, không chút lưu tình nào đập xuống.
Trưởng làng sắc mặt khẽ biến, ý niệm vừa động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-linh-ky/1244497/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.