Mãi đắm chìm nhìn Ngô Tú Tú trong bi thương, Chương tú tài im lặng như như tượng gỗ mặc cho nha dịch mang đi, không có phản kháng.
Hách Liên Minh Kính len lén đem ngọc bội bên hông mình kéo xuống, ném tới bên cạnh thi thể, ở sau lưng Chương tú tài hô "Chương tú tài, đây là ngọc bội Ngô Tú Tú đưa cho sao?"
Chương tú tài nghe vậy lập tức có phản ứng, đẩy nha dịch bên cạnh ra, bước nhanh trở lại "Ngọc bội, ngọc bội ở đâu?"
"Kìa!" Hách Liên Minh Kính chỉ chỉ.
Chương tú tài nhìn thấy ngọc bội bên cạnh thi thể nhanh chóng dùng tay phải nhặt lên, nhìn một chút sau đó mất mác để xuống "Đây không phải là ngọc bội Tú Tú đưa cho thảo dân."
"Hử, không phải sao, chắc nó thất lạc ở đâu đó, để ta cho người đi tìm."
Chương tú tài đem ngọc bội trong tay trả lại cho Hách Liên Minh Kính rồi bị nha dịch mang đi.
Hách Liên Minh Kính cầm ngọc bội cười một tiếng, lấy nó bỏ vào trong ngực mình.
Đi theo mọi người về nha môn, Hách Liên Minh Kính mặc quan phục vào, ngồi trên công đường, Đại tiểu thư Mộ Dung Hi Nguyệt cố ý muốn tới nghe xử án, để nàng đứng bên phải, bên trái là sư gia đang ngồi, dưới đài là thi thể của Ngô Tú Tú, thôn trưởng cùng thôn trưởng phu nhân đang quỳ khóc tỉ tê. Còn Chương tú tài thì vô lực đứng (ở cổ đại tú tài không cần quỳ lạy Huyện lệnh).
Lý bộ đầu chạy nhanh lại, Hách Liên Minh Kính hỏi "Lý bộ đầu có tìm được hành lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-lenh-rat-ban/648918/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.