Hách Liên Minh Kính tiếp tục nghiệm thi Ngô Tú Tú, phát hiện chỗ lỗ tai lại bị bưng mủ. Hách Liên Minh Kính cảm giác rất kỳ quái, vậy mà nói trừ phi là sau khi bấm lỗ ta bị dính nước mới dẫn tới nhiễm trùng bưng mủ. Nữ nhân cổ đại không phải mười lăm tuổi là bấm lỗ tai sao, dựa theo tuổi tác người chết hẳn đã bấm lỗ tai lâu rồi chứ.
"Cái đó, Thúy nhi..."
Thúy nhi cúi đầu khóc, đột nhiên nghe Huyện thái lão gia kêu tên mình, nhất thời sững sốt một chút, nín khóc, ngẩng đầu nhìn Hách Liên Minh Kính.
"Tiểu thư nhà ngươi bấm lỗ tai khi nào?"
Thúy nhi nhất thời không kịp phản ứng.
Lúc này Lý bộ đầu ở bên cạnh mắng "Đại nhân hỏi ngươi đó sao không trả lời!"
Bị Lý bộ đầu quát như vậy, Thúy nhi sợ vội vàng trả lời "Năm tiểu thư mười tuổi đã bấm lỗ tai ạ."
Mười tuổi? Sớm như vậy sao "Gần đây có dấu hiệu nhiễm trùng không?"
"Không có!"
Không có? Như vậy không thể nào bị nhiễm trùng bưng mủ được, trừ phi.."Thúy nhi, hôm qua lần cuối cùng ngươi gặp tiểu thư, lúc đó nàng có đeo bông tai không?"
Thúy nhi suy nghĩ một chút trả lời "Dạ có, bình thường tiểu thư mang đôi bông tai phỉ thúy."
Hách Liên Minh Kính nhìn lỗ tai của Ngô Tú Tú, cái gì cũng không có. Chắc là bị người dùng lực tháo bông tai ra, dẫn đến lỗ tai chảy máu rồi nhiễm trùng.
Ở cổ có một vết siết xanh trắng, xuất hiện vết siết xanh trắng hẳn là sau khi thi thể được vớt lên để lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-lenh-rat-ban/648917/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.