Chương trước
Chương sau
Bên ngoài cách không quá xa, Tiểu Đầu Tử ánh mắt hoảng sợ ngày một tăng. Mắc dù ánh mắt bị cây cối che lấp phía trên phần lớn nhưng có thể cảm nhận được phía trên cao ngay xuất hiện một lốc xoáy cực kỳ lớn, bán kính từ trung tâm nó cũng phải gần 1 dặm (1.6 km). Không phải kéo linh khí bên ngoài nhưng nó phát ra từng luồng gió cực kỳ kinh khủng.



Răng rắc!



Khoảng cách không quá xa nên nó hoàn toàn có thể cảm nhận được, thân thể bị từng luồng gió mạnh mẻ lướt qua như muốn nhấc bổng nó lên không trung. Từng tán cây lớn rung lắc liên hồi, những cây không đủ sức chống chịu đều bị bẻ gãy một cách rất dễ dàng. Cứ như nơi này bị một trận cuồng phong quét qua, có thể phá hủy bất cứ thứ gì mà nó chạm vào.



Đó không phải là một cái công kích hay vỏ kỷ được thi triển mà là do công pháp hắn sử dụng hút lấy linh khí từ bên trong tạo thành hai hàng gió ngược chiều, dần dần nó sản sinh ra tạo thành lốc xoáy như bây giờ.



Ánh mắt nó nhìn chằm chằm vào phương hước phía xa với hai con ngươi co rút tới cực điểm, khí tức hắn có trải ra một chút nhỏ nhưng cũng đủ để sánh ngang cùng một Đấu Vỏ cảnh đỉnh phong thực lực. Nhưng nó có thể chắc chắn một điều là hắn phải mạnh hơn nhiều lần, có thể chạm ngưởng Đấu Vương cảnh vách ngăn.



Nhanh chóng sắc mặt nó hoàn toàn giản ra, phía bên dưới lớp lông giày là một bản mặt kích thích cùng rất vui sướng. Có một người chủ như vậy đâu phải dễ dàng, quá hoàn hảo để đi theo. Nó cũng không có thời gian rảnh như vậy, thân thể trải dài trên nền đất với hai mắt nhắm chặt, nhìn qua có thể nói là nó đang ngủ nghỉ nhưng chính xác là nó đang hấp thụ linh khí tu luyện, gia tăng thực lực.



Hiện tại nó có thể xem là Hung Thú thuộc hàng sức mạnh đỉnh điểm, Vương cấp bát giai mà thôi, muốn đạt tới Thánh cấp còn mồn chặng đường dài. Hồn Thú tu luyện không giống như con người, nó không chỉ đơn giản là hấp thụ linh khí rồi chuyển hóa thành Hồn Lực gia tăng cảnh giới. Đó chỉ là một phần nhỏ mà thôi, giống như con người, nó cũng có cái gọi là bản nguyên, nơi chứa đựng mọi sức mạnh của nó đó chính là Hồn Hoàn.



Muốn ngưng tụ một cái như vậy không phải dễ dàng như con người ngưng tụ vũ khí bản nguyên mà nó phải kết tinh toàn bộ linh hồn, máu thịt, toàn bộ tất cả mọi thứ tinh túy nhất của nó dần dần kết tinh thành một cái vòng Hồn Hoàn nhỏ chừng bàn tay. Thời gian tu luyện càng lâu đại biểu nó thực lực càng mạnh thì Hồn Hoàn cũng vì thế mà tăng theo.



Khác với con người, Võ Hồn được Hồn Hải nuôi dưởng cùng cung cấp Hồn Lực, nó chỉ là cái sử dụng mà thôi. Trái lại, với Hồn Thú. Hồn Tinh đúng là thứ chứa đựng Hồn Hoàn mỗi khi nó chết đi. Nghĩ nó chính là thứ quan trọng nhất của chúng nhưng đó không phải là chính xác.​

Hồn Hoàn chính là kết tinh tinh túy nhất của chúng, là nơi lưu giũ Hồn Lực, có thể xem nó chính là Hồn Hải, còn Hồn Tinh chỉ là một phần ngưng kết từ những tạp chất được nó trong quá trình luyện hóa linh khí thành Hồn Lực tạo thành. Đúng hơn chính là chất thải trong tu luyện của chúng.



Hồn Thú là một loài rất ích kỷ trong tu luyện, hằng ngày không biết bao nhiêu con chết đi, số lượng phải cả ngàn con. Hồn Hoàn dạng vòng chính là kết tinh từ Hồn Hải của nó, ẩn chứa toàn bộ sức mạnh cùng thuộc tính của nó, vì thế mà sắc màu của nó có chút sáng màu hơn cùng ẩn chứa có một chút tinh quang phát ra. Trong mỗi trận chiến, chắc chắn có một con chiến thắng sống sót. Nếu như chết đi mà để lại vòng Hồn Hoàn hiện lên thì chắc chắn nó sẽ trở thành chất dinh dưởng để cung cấp sức mạnh cùng gia tăng sức khả năng tu luyện một cách nhanh chóng của con chiến thắng. Vì thế mà mỗi khi nó chết đi, một phần sức mạnh của chúng được chuyển vào phía trong Hồn Tinh còn lại được đưa đến toàn bộ từng thớ da thịt.



Chúng không thể tu luyện công pháp được như con người thì chắc chắn có ăn thịt chứa đựng Hồn Lực cũng không thể luyện hóa chuyển thành Hồn Lực để sử dụng mà chỉ đơn giản là ăn vào để tránh đói mà thôi. Còn Hồn Tinh là chứa đựng nhiều tạp chất, nếu ăn phải nó thì chẳng những không giúp ích mà còn gây trử ngại tới chúng tu luyện sau này. Cũng vì thế mà trận chiến giữa chúng lại chỉ ăn mỗi thịt còn Hồn Tinh thì nó vứt đi không dùng tới.



Con người trong quá trình tiến hóa từ đẳng cấp thấp nhất tới hiện tại đã sản sinh ra một khả năng cực kỳ đặc biệt, đó chính là Võ Hồn. Võ Hồn nó có thể kích ứng được Hồn Hoàn trong một phạm vi nhỏ, trong phạm vi đó có tồn tại dù chỉ là một vòng nhỏ cũng chịu ảnh hưởng mà xuất hiện, chính vì thế mà mỗi khi cong người dùng Hồn Tinh thì Hồn Hoàn nó sẽ hiện ra để hấp thu.



Tại kỷ nguyên đầu tiên, con người chính là tiến hóa đỉnh cao nhất trong các loài sinh vật. Mỗi khi được sinh ra liền mang một phần sức mạnh cùng một cái Hồn Hoàn bản nguyên đang ngủ bên trong cơ thể. Đợi tới lúc được thức tỉnh mới xuất hiện, xuất hiện càng sớm thì thời gian cùng khả năng tu luyện sẽ cao hơn nhiều so với người thức tỉnh sau.



Trái Đất được tạo ra bởi từng loại bụi cùng giông sét trong vũ trụ tạo thành, khởi nguyên ban đầu nó chỉ là một tiểu hành tinh chết, trơ trọi với từng mỏm đá lớn, đất đai rất ít, hầu như không tồn tại.



Ngay từ lúc được tạo thành liền được một vị thần ban cho sinh mệnh, cải tạo toàn bộ. Địa hình được thay đổi hầu như toàn bộ, dần hình thành hên từng mỏm đất lớn, từng vực sâu hun hút. Chưa dừng lại ở đó, vị thần kia còn tạo ra những loại thời tiết khác nhau như mưa, gió,… trải qua hàng triệu năm mới xuất hiện từng vùng biển lớn, ao hồ, sông suối. Thời điểm ban đầu, trái đất bị bao phủ bởi nước biển nhưng theo thời gian với sự chiếu rọi của mặt trời làm nước bốc hơi dần dần. Mực nước cũng vì thế mà ngày một giảm, dần dần xuất hiện từng vùng đất mới.

Quan sát một thời gian, nhận thấy quả tinh cầu này đang ngày một đẹp đẻ liền rời đi, nhưng không ngờ tới.

​Thần giới!



10 năm sau!



Vị Thần kia du hành trở lại quan sát đã rất kinh ngạc, chỉ một thời gian ngắn như vậy mà đã xuất hiện những nhóm người đầu tiên trên trái đất. Sống giữa vô vàn loài động vật mạnh mẻ cùng nguy hiểm như thế nên con người đã nhận được chúc phúc từ chính vị Thần đã tạo ra trái đất.

Loại chúc phúc đó không chỉ dành riêng cho con người mà còn có cả những loại động vật khác. Loại chúc phúc mà con người nhận được chính là Võ Hồn, còn các loại động vật khác là Hồn Hoàn.



Trải qua nhiều năm tu luyện, kỷ nguyên đầu tiên được một người dẫn đầu được phong là Nhân Đế, hiệu Thái Sơ. Chính vì thế mà kỷ nguyên này được đặt theo tên chính là kỷ nguyên Thái Sơ hay kỷ nguyên Thái Sơ Nhân Đế.



Bên trong vùng đất tối!



Thuấn Phong đang liên tục tu kéo lấy từng đầu linh khí. Thời gian lúc này cũng đã hai tuần trôi qua, tu luyện không ngừng nghỉ. Do linh khí ở đây quá mức đặc biệt nên thực lực của hắn được gia tăng được một chút ít nhưng như thế đủ để khiến hắn hài lòng.



Phạm vi hắc ám bao trùm từ gần 20 dặm nay đã thu hẹp lại còn chưa tới 5 dặm. Bị hắn hút hết quá mức nhanh. Xung quanh từng tia ánh sáng đã có thể đi tới chiếu sáng, lộ rõ bên trong từng cái cây đại thụ với màu lá đen xám do không được ánh sáng rọi tới mà thành. Ánh sáng được bao trùm một cách nhanh chóng, cũng chỉ còn lại 5 dặm kia mà thôi.



Thời gian dài lắm thì cũng gần một tuần là có thể luyện hóa toàn bộ nơi này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.