Một tiếng nói từ xa truyền tới mặc dù không lớn, cũng đủ để đám người nhìn lại. Tiểu Vũ sinh viên năm 2 Đại Học Đông Kinh, khoa lịch sử, hoa khôi của trường, nàng là một người toàn diện, được tất cả đám nam nhân trong trường xem như mục tiêu hướng tới. Nam nhân là một chuyện, nàng luôn nhận được quan tâm của mọi người, nhà có gia thế, cổ võ thế gia một trong tại Đông Kinh, địa vị cực cao trong quân đội nhưng nàng không hề tự đại, luôn đối xử tốt với người xung quanh. Khi nàng bị 1 đám nữ sinh ghen tị chặn lại, đe dọa, bị phía nhà trường can thiệp lúc đó nàng đứng ra nói giúp cho đám người từ đó nàng tựa như nữ thần, không một ai không xem trọng. Nam nhân theo đuổi cũng không làm gì quá đáng, hầu như đều theo chân nàng mà thay đổi.
“Ta không, ta chỉ có linh cảm sắp tới không còn yên ổn mà thôi”. Tiểu Vũ quay đầu, lộ ra gương mặt xinh đẹp, ngủ quan cân đối, đôi mắt long lanh tựa như tiên nữ, mũi cao, sắc mặt trắng hồn. Thân thể tựa như được tạc, cơ thể cân đối, không quá to cũng không quá nhỏ, thân cao 5 thước, làn da trắng mịn, khoác lên bộ váy trắng hồng tô điểm nàng đẹp vẹn điểm. Nàng cùng Vân Thục Mai rất thân thuộc, là bạn chí cốt từ nhỏ. Hai người luôn đứng vị trí cao trong trường từ thành tích tới sắc đẹp.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.