Chương trước
Chương sau
“Chúc mừng ngươi đột phá thành công”.
Tiểu Vũ trên mặt nở ra nụ cười dịu dàng lộ ra hàm răng trắng như tuyết tô điểm lên môi hồng rất quyến rũ, đám nam nhân nhìn rất mê. Tiểu Vũ nàng ta bình thường đã rất xinh đẹp nay lại càng xinh đẹp hơn a.
“Chúc mừng đội trưởng”.
Đám người nhìn nhau một lúc, tựa như hiểu ý Tiểu Vũ lúc này mới quay qua chúc mừng. Trên mặt nở ra nụ cười hâm mộ.
“…”
Tần Phi nhìn qua cũng đờ người một lúc, hắn hấp thụ toàn bộ cũng không nhận diện được hắn đã đột phá mà đám người chúc mừng hắn. Định thần, vận hồn lực trong Hồn Hải di chuyển toàn thân lúc này mới nhận dạng được, hắn vừa tấn cấp, một khoảng trống hồn lực hiện lên đại biểu cần có Hồn Hoàn thế vào mới gọi hoàn chỉnh tấn cấp Đấu Sư.
Ân!
Đáp lại Tần Phi gật đầu ra hiệu, hắn lúc đột phá cũng chỉ có đám người nhận biết. Miễn cưởng ngăn chặn lại phấn khích hắn nở ra một nụ cười nhẹ tựa như hài lòng.
Đi tới đám người cười nói vui vẽ, nhóm người không hay biết có một đầu Hung Thú nhận diện được linh khí nồng đậm từ Tinh Thạch mà tiến đến.
“Đội trưởng, đột phá cũng nên tìm kiếm Hồn Hoàn thôi a”.
Vương Thiến trong đám người thể hiện rõ nhất, trên mặt nàng thể hiện rất rõ, nụ cười dính chặt, gương mặt tựa như đỏ lên. Lúc này mới nhớ tới việc gì.
“Đúng a, đội trưởng ngươi nghĩ kỹ việc chọn Hồn Hoàn a”.
Tần Phi đăm chiêu, hắn võ hồn Cự Kiếm có thuộc tính thổ cần nhất cũng chỉ có thể hấp thụ tương đồng thuộc tính mới tối ưu hóa thực lực. Thổ thuộc tính mang tính phòng ngự rất mạnh, Hồn Thú, Hung Thú thổ thuộc tính đâu chỉ phòng ngự rất mạnh a.
Hồn Hoàn tiến ngưởng 1500 năm Tu Vi đâu chỉ là một đầu Vương cấp sinh vật. Cấm địa Hung Thú Vương cấp đâu chỉ trăm đầu, động tĩnh quá lớn có thể kích động Hung Thú tiến tới. Tìm được đầu Hồn Thú phù hợp cần dụ nó ra xa mới có thể.
Cũng không hẳn có thể dễ dàng tìm được, cấm địa rộng lớn muốn tìm được cũng tốn thời gian khá lâu, nhận định một Hung Thú thuộc tính cũng không quá khó, thậm chí nhìn dáng vẻ có thể nhận biết.
Kể từ lúc tiến vào chưa một lần nhìn thấy đầu Vương cấp Hung Thú, cũng không biết thực lực cường đại ra sao. Chắc chắn an toàn cũng chỉ cần thời gian tìm kiếm, vài ngày cũng không được xem quá dài. Đa số Vương cấp Hung Thú đều tập trung khu vực trung tâm, muốn tiến vào cũng không dễ, bị cửu giai Hung Thú để ý tới tấn công tạo ra động tĩnh lớn làm kích động cũng không phải một ý hay. Hung Thú cửu giai Hồn Hoàn cũng không được xem là tệ chí ít cũng được 900 năm Tu Vi đây cũng chỉ lựa chọn an toàn.
“Tiểu Vũ, ngươi thì sao. Ta đoán không sai ngươi cũng đath ngưỡng Đấu Võ cảnh a”.
Tần Phi nhìn qua đám người, khí tức tựa như biến đổi nhiều nhất cũng chỉ có Tiểu Vũ nàng khí tức tựa như hơi khác, quang mang nồng đậm hơn, trầm ổn hơn. Nhìn nhận một lúc lâu mới nhận định nàng dường như cũng sắp đột phá một dạng.
“Ta vẫn chưa, có thể đột phá nhưng vẫn thiếu chút. Thời gian không xa có thể”
Nàng hơi giật mình, khí tức nàng thu liễm những vẫn bị phát hiện, khoảng cách thực lực cách xa có thể nhìn nhận ra sao. Định thần, nàng suy nghĩ rồi mới trả lời.
Đám người như được mùa, tươi cười. Tần Phi cùng Tiểu Vũ đột phá thực lực của họ đâu chỉ tăng vài thành, vào cấm địa cũng gần nữa tháng, tiến triển như này có thể được xem thuận lợi, hiện tại họ có thực lực để phòng vệ, có thể chạy trốn nhưng vẫn có giá phải trả khá lớn. Chỉ cần nhóm người đồng loạt tấn cấp đạt Đấu Sư cảnh thậm chí có thể trực tiếp giết chết một đầu Vương cấp Hung Thú thậm chí gặp Thánh cấp sinh vật có thể rời đi mà không có quá nhiều thương tổn.
Cũng không có quá nhiều tăng thực lực khi Tiểu Vũ chỉ là Võ Hồn hỗ trợ, nàng có vai trò cực lớn trong chiến đấu, chia sẽ tầm quan sát, hỗ trợ hồi phục, thập chí còn hỗ trợ tăng khả sát thương. Đừng vì thực lực yếu mà xem thường Võ Hồn hỗ trợ. Tiểu Vũ nhận thức được từ đầu, trong 2 năm nàng tu luyện hầu như am hiểu Võ Hồn một cách thuần thục.
Nàng thâm hiểu ý nhóm người, nàng nở ra nụ cười nhẹ tựa như hưởng ứng lại. Thân nữ nhi nàng cố gắng rất nhiều thậm chí không tiếc phải chịu thương tổn khi tu luyện. Nàng trong gia tộc ngoài tu luyện Võ Hồn nàng còn luyện võ phòng thân lúc nguy cập. Mặc dù nó dỡ tệ nhưng cũng có thể tránh đi một ít trương hợp.
Lần đầu tiên kể từ lúc vào cấm địa, nhóm người mới thực sự có cảm giác vui vẽ. Quá nhiều áp lực được giải tỏa, trên mặt làn da hồng hào như có sức sống lại. Ánh mắt long lanh tựa như đứa trẻ sắp khóc một dạng. Đâu phải chinh chiến nhiều mà không có cảm giác lo sợ, mong muốn sức mạnh, rời khỏi nơi nguy hiểm.
Quả thực, hấp thụ một lượng lớn linh khí trong thời gian ngắn khiến bản thân tựa như có gì đó không được thoải mái, thân thể tựa như căng ra tạo cảm giác mệt mõi, muốn nghĩ ngươi luyện hóa toàn bộ.
“Thời gian cũng không còn sớm, dựng trại tối nay tại chổ”.
Cả ngày thời gian tại đây tương đối an toàn, ít khi Hung Thú qua lại cũng chỉ Ngũ giai, Lục giai không quá mạnh, đám người có thể tự tin giết chết. Dựng trại không quá cầu kỳ, nhỏ khoảng gần 4m2 đủ chổ cho hai người nằm. Không tốn quá nhiều thời gian, chưa tới 10 phút toàn bộ đều được dựng hoàn thành. Quan sát xung quanh, không cảm nhận được đầu Hung Thú nào ở gần tựa như trút được gánh nặng.
Trời tối đen, trong đêm cũng chỉ có ánh sáng mờ ảo từ trên cao chiếu xuống, có thể nhìn ở cự ly gần khoảng 5m, tựa như trăng sáng chiếu xuống một dạng.
Rục rục!
Tiếng bụng kêu cồn cào phát ra thanh âm tương đối lớn, đám người đưa mắt nhìn nhau, cũng tới lúc phải ăn tối rồi a. Hôm nay không săn được một đầu Hung Thú cũng không có thịt, còn có lại một ít lương khô cùng vài hộp mì gói. Đủ để ăn qua đêm nay, từ mai lương thực dự trử hết sạch không còn lại thứ gì.
Xèo xèo!
Trong đêm 4 ngọn lửa sáng rực soi sáng một vùng, thu hút không ít ánh nhìn từ Hung Thú nhưng không có đầu nào tiến tới. Nấu nước pha mì cùng một ít lương khô chỉ đủ để lót dạ chứ no thì không tới.
Mùi mì gói thơm phúc tán ra không khí, mùi vị thơm ngon, có thể 1 2 năm sinh sống tại đây cùng mì gõi làm lương thực cũng không tệ a. Đêm xuống hầu như xung quanh đều có chút động tỉnh, đám người hầu như không phát ra tiếng động, lẳng lặng quan sát, cảm nhận xung quanh cũng không có gì.
Tần Phi đưa tay ra hiệu chia nhau canh gác. Tiểu Vũ cùng Tần Phi một đội canh gác ca đầu tiên khoảng 1 canh giờ chia ra làm 4 nhóm.
Di chuyển nhanh trở về trại của mình, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ giữ sức cũng như luyện hóa hết lượng linh khí đã hấp thụ, chỉ cần 1 tiếng kêu gọi họ nhanh chóng tỉnh dậy chưa tới 5 tức hô hấp. Môi trường quân nhân khắc nghiệt là thế.
“Tiểu Vũ ngươi cũng nhanh chóng chợp mắt một chút, ta một mình canh chừng là được”.
Tần Phi có chút lo lắng cho nàng, thân nữ nhi chưa qua rèn luyện có thể chịu đựng được sao? Nàng tuy nhìn rất mạnh mẽ nhưng thực chất nàng không khác nữ nhi khác là bao, trời tối là leo lên giường đi ngủ.
Tiểu Vũ nhìn qua, lắc đầu, nàng từ khi chọn tới đây đã đặt ra quyết tâm ma luyện bản thân, nàng đâu thể được gia gia nàng bảo vệ suốt đời, nàng cần phải va chạm nhiều mới có được kinh nghiệm cùng thực lực. Nàng biết thân làm đội trưởng có trách nhiệm lo lắng cho thành viên nhưng nàng đâu thể bỏ mặc, 1 canh giờ ngắn ngủi nhưng tại đây đâu phải như thế nhàn nhả, liên tục cảnh giác, quan sát xung quanh, bị Hung Thú phục kích phải vừa phòng vệ vừa báo hiệu. Chỉ cần 1 giây sơ sẩy phải nhận hậu quả cực kỳ lớn thậm chí nguy hiểm tính mệnh.
Nàng kiên quyết ở lại. Tần Phi cũng không cưởng ép thúc dục, chỉ ra hiệu cho nàng phải cẩn thận. Tại canh gác cẩn thận, một tiếng động lạ đều không thoát khỏi tầm quan sát, yên ắng tới lạ thường là điềm báo có nguy hiểm tới gần. Cảnh giác cao độ.
Xoạt xoạt!
Tiếng động phát ra cách khoảng 20m cự ly trong bụi rậm, trong đêm tối có ánh sáng mờ nhạt như này rất khó để quan sát được, 10m cũng đã khó nhận dạng chứ nói gì 20m. Chỉ nhìn thấy lờ mờ một bóng hình lướt qua.
Hồn Thú!
Hai người ngẩn người ra một lúc, Hồn Thú trong cấm địa đâu chỉ cực khan hiếm mà ngay trước mặt họ lại gặp một đầu Hồn Thú Cửu giai từ trong bụi rậm đi ngang qua. Nó chỉ liếc mắt nhìn qua, chỉ một ánh mắt có thể cảm nhận được áp lực từ nó phát ra. Hai người đều không có dị động. Canh gác chỉ cần cẩn thận, không cần tấn công khi không nhận dạng kẻ địch.
Hồn Thú kia thân dài hơn 2m cao hơn 2 thước (1 thước khoảng 33 cm),trong tối rất khó quan sát nhưng có thể nhận dạng được, lông màu trắng rất nổi trội phát ra tính quang nhàn nhạt tựa như thu liểm, mắt màu vàng óng nhìn như một cái đèn cở nhỏ, bốn cái răng nanh lộ ra sắc trắng bén nhọn dài khoảng 3 tấc (1 tấc khoảng 3.3 cm) tựa như đe dọa hai người. Một đầu Bạch Sắc Miêu Yêu Cửu giai Lục cấp Hồn Thú,
Nó tựa như không muốn tấn công, chỉ đi ngang qua trước mặt rồi nhanh chóng rời đi, Bạch Sắc Miêu Yêu tốc độ cực nhanh nháy mắt liều hòa vào đêm tối không còn nhận diện được, di chuyển một thanh âm va chạm đều không phát ra. Cứ như bị biến mất.
Nó rời đi hai người lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm.
Thời gian dần trôi, hai người canh gác cũng gần 1 canh giờ, sắp tới lúc đổi ca canh gác, chưa tới lúc hai người đều không rời khỏi, không gian xung quanh tựa như yên tỉnh một cách lạ thường, không khí xung quanh tựa như có sức ép đè lên.
“Tỉnh dậy, Hung Thú tấn công”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.