Lâm Tuyết Khoáng không nghĩ tới cô gái này thế nhưng gan rất lớn, hơn nửa đêm lại dám một mình đến đây, hơn nữa xem dáng vẻ của cô thực rõ ràng cũng là không cẩn thận vào nhầm vào ảo cảnh do oán linh tạo nên.
Lâm Tuyết Khoáng cao giọng quát: "Ngụy Lâm!"
Khi Ngụy Lâm đi lên nơi này vẫn là đống đổ nát, kết quả cô vừa lên lầu vài bước hoàn cảnh chung quanh thế nhưng hoàn toàn thay đổi, cô đang nghi ngờ mình nằm mơ thì nghe thấy giọng Lâm Tuyết Khoáng.
Cô vừa quay đầu, liền thấy nam sinh mình yêu thầm bấy lâu đang ở trên cây ngoài cửa sổ hướng bên này vẫy tay, tức khắc cảm thấy tim mình muốn nhảy ra ngoài, khẩn đến lòng bàn tay đều đầy mồ hôi.
"Lâm, Lâm Tuyết Khoáng?"
Lâm Tuyết Khoáng nói: "Cậu mau tới đây, hướng phía tôi nhảy qua, tôi sẽ giữ chặt cậu, phía sau cháy!"
Vốn dĩ là nơi bị lửa thiêu rụi, như thế nào lại cháy? Quả nhiên là mơ đi!
Ngụy Lâm cả người đều ngốc, nghe Lâm Tuyết Khoáng nói xong cũng chưa kịp nghĩ nhiều, một chân dẫm lên cửa sổ liền nhảy đi ra ngoài.
Lâm Tuyết Khoáng trong tay còn cầm áo khoát vừa mới cởi, thấy thế hướng về phía Ngụy Lâm vẫy, Ngụy Lâm thập phần cơ linh lập tức bắt lấy.
Lâm Tuyết Khoáng dùng sức kéo cô lên, đồng thời chính mình cũng từ trên cây nhảy xuống, giữa không trung túm chặt cánh tay Ngụy Lâm, hai người cùng nhau rơi trên mặt đất.
Lâm Tuyết Khoáng không hỏi cô tới nơi này làm cái gì, vội vàng đem áo khoác đưa cho Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hoc-dai-su-lai-dang-no-luc-chia-tay/650000/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.