Pháp y đã đơn giản khám nghiệm tử thi, nhưng bởi vì còn phải chờ phán đoán của Tạ Văn Uyên, thi thể tạm thời không thể động vào, đặt ở đó che kín vải trắng, khu vực xung quanh đều được treo dây cảnh báo.
Tạ Văn Uyên vượt qua rào cản, nhíu mày.
Hắn phát hiện xung quanh đều có một cổ mùi hương đặc thù người thường không thể phát hiện được, không khó ngửi, thậm chí còn có hương thơm nhàn nhạt nhưng lại khiến người ta nhớ tới hoa úa, tuyết tan, và những chiếc lá tàn còn sót lại sau cơn mưa lạnh cuối thu.
Đây mùi âm khí, có thể ngửi được thì chứng tỏ nơi đây âm khí vô cùng nồng đậm.
Tạ Văn Uyên đeo găng tay dùng một lần vạch vải trắng phủ thi thể lên, khuôn mặt vốn thanh tú của Kỳ Ngạn Chí bởi vì trang điểm khoa trương và biểu tình vặn vẹo mà trở nên hết sức dữ tợn.
Thất Tinh Lôi Hỏa ấn trong túi Tạ Văn Uyên khẽ run rẩy phát ra tiếng " ong ong", trên người Kỳ Ngạn Chí cũng nổi lên vài mảnh huỳnh quang màu đỏ lam mỏng manh.
Tạ Văn Uyên buông tay ra, huỳnh quang nhẹ nhàng vây quanh đầu ngón tay hắn, cảm giác này quả thật tương tự Thất Tinh Lôi Hỏa ấn, nhưng tựa hồ lại có thêm một chút tà khí.
Một người trẻ tuổi lặng lễ đến bên cạnh Tạ Văn Uyên, hắn tên là Triệu Hành, cũng là người của tổ hành động đặc thù, thuộc quản lý của Dịch Phụng Di, hiện tại đến đây làm trợ thủ cho Tạ Văn Uyên.
Triệu Hành nhỏ giọng: " Tạ cố vấn, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hoc-dai-su-lai-dang-no-luc-chia-tay/649989/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.