Nhìn một màn kì ảo như vậy xảy ra ngay trước mắt mình, trái tim nhỏ của Kỷ Lam tức khắc run rẩy, sau phút bất động vì ngỡ ngàng cô mới nhắc nhở: "Ở nhà làm như vậy không sao, nhưng nếu đi ra ngoài mà làm vậy sẽ dọa người ta sợ đấy. Hơn nữa, bên ngoài nơi nơi đều có camera, nếu như bị chụp lại thì cô sẽ gặp rắc rối."
Cô nhớ lại bản thân mình ngày hôm qua, cũng vì cái đèn đột nhiên biến mất mà bị dọa mất mật.
"Ta biết rồi, lần sau ta sẽ chú ý." Ngao An An ngoan ngoãn đáp, sau vài ngày xem TV và lắng nghe kinh nghiệm mà Kỷ Lam nói trước đây, cô đã hiểu đại khái về thế giới này.
Thấy Ngao An An nghe lời như vậy, Kỷ Lam tuy có phần kinh ngạc nhưng vẫn có chút an tâm, chịu nghe người ta khuyên bảo sẽ ít gặp chuyện lớn.
Kỷ Lam ngẩng đầu nhìn lên trần nhà trống không của mình, bất giác lên tiếng: "Cái đèn trước kia..."
"Ta không tìm thấy!" Ngao An An lập tức nói, đừng hòng cô lấy cái đèn đó ra.
"Ngày mai tôi sẽ kêu người lắp một cái mới. Cô không được làm cho nó biến mất nữa, được không?" Kỷ Lam cẩn thận hỏi, cô không muốn lắp lên xong nó lại biến mất không dấu vết đâu.
Ngao An An vừa nghe, lập tức trả lời: "Được, nhưng cô nhớ đừng lấy cái sáng lấp lánh quá, ta sợ không nhịn được..."
"...Ừ." Kỷ Lam đồng ý, lập tức thêm vào danh sách sở thích của Ngao An An một thứ nữa: Thích đồ vật sáng lấp lánh.
Thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hoc-dai-su-khong-phai-nguoi/216087/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.