Không mất nhiều thời gian Trịnh Bân đã đi tới phòng ăn.
Đứng từ cửa Trịnh Bân đã có thể nghe thấy tiếng cười nói phát ra từ bên trong, không khí vô cùng hài hoà ấm áp, dường như chẳng có chút vị trí nào cho cậu cả. Trịnh Bân có thể cảm giác được trong lòng mang theo nặng trĩu và không cam tâm. Cậu biết đây không phải là cảm giác của cậu mà là của Trịnh Thành Hi.
Trịnh Thành Hi có thể thành ra như vậy cũng một phần bởi những ánh nhìn và cư xử của Trịnh gia.
Ai có thể dành cho cậu cái nhìn tốt đẹp khi cậu chỉ là một kẻ không có tương lai chứ?
Nếu Trịnh Thành Hi sinh ra ở một gia đình bình thường thì mọi chuyện không tệ đến vậy. Nhưng cậu ta lại sinh ra ở Trịnh gia, đã vậy còn là trưởng nam duy nhất mang trong mình gánh nặng bảo vệ gia tộc.
Trịnh Thành Hi luôn biết dù cậu có cố gắng bao nhiêu cũng không thể thay đổi cái nhìn của những người kia, đặc biệt là cha mẹ và ông nội của cậu.
Mọi thứ càng khó khăn khi cha của Trịnh Thành Hi hi sinh vì nhiệm vụ lúc cậu mới sáu tuổi, mẹ cậu thương tâm thành bệnh nên nhanh chóng đi theo ông ngay sau một năm.
Trịnh gia chỉ có cho phép trưởng nam làm gia chủ, đây là luật bất thành văn của Trịnh gia.
Trịnh lão không ít lần tiếc hận vị trí này sao không phả thuộc vềi Trịnh Hâm mà lại là Trịnh Thành Hi. Về một mặt nào đó Trịnh Bân có thể hiểu được suy nghĩ của Trịnh Thành Hi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-hinh-su/164952/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.