Tiêu Xuân Thu căng thẳng thân thể, đại khí không dám suyễn.
Như mầm móng nẩy mầm chui lên từ đất, vết rách khoé mắt chậm rãi mở rộng, một đầu bướm nhỏ chừng lóng tay bay khỏi hốc mắt.
Bướm màu đen, trên cánh có tí màu xanh, phảng phất như mắt.
Bướm vòng quanh hốc mắt một hồi, giương cánh bay đi.
Tiêu Xuân Thu nửa ngày hồi phục tinh thần, lòng bàn tay không khỏi dính mồ hôi.
Anh nuốt nước miếng, "Đó, đó là gì?"
"Thi nga."
"Thi nga? Chưa từng nghe?"
Huyền Huyễn bỗng nhiên cười, "Anh tự nhiên chưa từng nghe, thi nga rất đoản mệnh, từ lúc ấp trứng đến lúc chết, chỉ có nửa giờ. Loại bướm này sống trong cơ thể người hoặc động vật, chúng quá mức nhỏ yếu, căn bản không thể phá da hoặc biểu bì, cho nên nói, thi nga không có cơ hội ấp trứng, chỉ có thể lấy hình thái kén trùng ký sinh trong cơ thể, hấp thu chất dinh dưỡng ký chủ mà sống."
"Vậy tứ chi thi thể này đều bị thi nga ăn?"
"Nhộng trùng trong kén là hấp huyết, không ăn cơ thể."
"Vậy tứ chi những người này đâu?"
"Không biết."
Tiêu Xuân Thu trừng mắt, "Không biết."
Huyền Huyễn hoài nghi liếc nhìn Tiêu Xuân Thu, "Tôi không phải không gì không biết."
"Tôi nghĩ cậu phải."
"Đáng tiếc tôi không phải, khiến anh thất vọng."
Tiêu Xuân Thu phiền não gãi đầu, "Vậy kế tiếp nên làm gì?"
"Trong rượu có trứng thi nga, những người này uống rượu, thi nga cấp tốc sinh sôi nẩy nở, một ngày nồng độ thi nga trong huyết quản quá độ, tử kỳ sẽ tới, cho nên điểm xuất phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/62583/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.