Nguyệt Vũ không nói gì, anh trước xốc lên tấm vải, kéo ra quần áo Nam Cung Đồng.
Trên bụng Nam Cung Đồng thủng một lỗ lớn, máu thịt không rõ, nội tạng khí quan lòi ra.
Nguyệt Vũ thoáng nhíu mày, vết thương này không phải dùng đao rạch, nhìn kỹ lại, dĩ nhiên như bị lợi khí hình răng cưa cắt.
Đôi ngươi của Nam Cung Đồng hơi đột, thần sắc sợ hãi, tựa hồ lúc sắp chết thấy điều gì kinh hãi.
Nguyệt Vũ buông tấm vải, hỏi Nam Cung Thiên: "Ông thấy thế nào?"
Nam Cung Thiên không đáp lại, trong ánh mắt lộ ra sự sợ hãi, ông nói: "Tam thiếu gia xin đợi một chút." Nói xong, ông xoay người ra ngoài.
Tay phải Nguyệt Vũ cắm vào túi quần, ngẫm lại, hỏi Thượng Quan Hiên: "Sao anh biết Nam Cung Đồng chết?" Anh không để ý Hà Phỉ ở đây, nói: "Nam Cung Thiên tuyệt đối sẽ phong tỏa tin tức, cảnh sát các anh biết ở đây có án mạng, trái lại kỳ quái."
Biểu tình trên mặt Thượng Quan Hiên có chút kỳ lạ, "Là một con tinh tinh báo án."
"Tinh tinh!" Miêu Mộ Linh không nhịn được kêu lên, thậm chí Nguyệt Vũ cũng kinh ngạc.
Lại là tinh tinh, bọn họ lập tức nhớ tới con tinh tinh tối qua.
"Nó đâu?" Miêu Mộ Linh vội hỏi.
"Chết rồi." Thượng Quan Hiên tự nhiên không quên thần sắc biến hóa của hai người, anh hỏi: "Con tinh tinh đó có vấn đề gì?"
Miêu Mộ Linh không trả lời, mà hỏi ngược: "Vậy thi thể đâu?"
Thượng Quan Hiên tính đáp lại, điện thoại vang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyen-he-liet/2491657/quyen-13-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.